Các mẹ ạ. Vào hội mẹ đơn thân, sao em thấy ai cũng có nỗi niềm giống nhau thế ? Bản thân em không khác gì. Em mới chỉ là sinh viên mới ra trường chưa có việc làm ổn định. Bạn trai hơn em những 8 tuổi. Chúng em yêu nhau gần 2 năm. Những tháng gần đây chúng em dọn về ở chung để tiện bề chăm sóc và cả công việc làm thêm của em.
>> Bài liên quan:
- LÀM SAO EM CÓ THỂ QUÊN ANH TA VÀ VƯỢT QUA NỖI ĐAU NÀY?
- NGÀY ĐẦU TIÊN TÔI BIẾT MÌNH LÀM MẸ, CẢM XÚC DUY NHẤT “HOANG MANG”
Do em bị mất kinh nửa năm nay nên khi thử que lên 2 vạch mờ thì không đi khám mà chỉ mua tiếp 4-5 que thử lại thấy kết quả không có gì nên em bỏ qua. Vài tháng sau khi phát hiện ra thì e đã có thai đc 15 tuần. Vốn dĩ chúng em yêu thương nhau và đều mong có con. Anh ấy là mẫu đàn ông lạnh lùng khô khan nhưng rất quan tâm người khác. Trước giờ chỉ hay than phiền em vì tội nhiều chuyện. Đến khi thai 15 tuần em có nói chuyện với đứa em họ của bạn trai ( lúc trước thử có rồi lại không có em đều kể với cô bé ấy) rồi bây giờ lúc thai to cả gia đình ấy lại nghĩ rằng em cố tình để to mà ép cưới. Trước giờ mối quan hệ giữa em và gia đình anh ấy rất tốt, mọi người rất quý nhưng khi biết hoàn cảnh của em hiện tại là cả bố và mẹ em đều đang phải thi hành án cải tạo. Thì họ trước mặt nói thông cảm còn sau lưng khuyên con trai bỏ em. Giờ biết em có thai gđ họ phản đối gay gắt chửi bới em và nói sẽ từ mặt anh ấy nếu còn dây dưa với em. Thật lòng k còn cách nào cả 2 đứa đưa nhau đi bỏ thai mà không cầm được nước mắt.
Anh ấy vốn rất mong đứa bé này nhưng cũng vốn là người thương mẹ nên anh ấy khó xử.( đây là đứa con thứ 2 của chúng em. 1 lần trước đã bị sảy thai) Cuối cùng thì em bỏ về và quyết định giữ lại con. Vì áp lực nên anh ấy giận em khi đã nói về hoàn cảnh gia đình mình và nói chuyện mình có thai để nhà anh ấy loạn lên. Gia đình em các cô dì chú bác cũng từ mặt em nếu em giữ đứa bé lại. Thật sự bây giờ em không còn gì ngoài đứa con này cả. Mệt mỏi áp lực nhưng anh ấy nói rằng chán cách cư xử của em nên không bao giờ có thể ở chung và lấy em về làm vợ được.
Chỉ có trách nhiệm với con còn em thì không. Em hết cầu xin chịu nhục vì con thuyết phục anh ta vì trước khi đến tai gia đình vẫn rất thương yêu em. Giờ đây gia đình anh ta không bao giờ chấp nhận em vì họ nói bố mẹ em làm mất mặt gia đình họ , ảnh hưởng đến tglai con cháu họ nên em chết họ cũng không quan tâm. Em rất sợ bạn trai vì nghe bố mẹ mà ruồng bỏ mẹ con em, thật sự em còn rất yêu anh ấy nhưng nếu anh ấy không ở bên em và con thì em không còn ai để nương tựa cả. Em đã khuyên a ấy rằng gia đình anh ấy có giận đến đâu thì anh ấy là con 1 họ cũng không bỏ anh mãi được nhưng anh mà bỏ mẹ con em thì sẽ day dứt cả đời.
Anh ấy chỉ nói 1 câu vì em hay lắm chuyện bô bô cái mồm nên không còn tình cảm, chán không muốn nhìn mặt em thì sao mà ở đuọc. Bầu bí tủi thân em còn thường xuyên nghe lời mắng chửi từ gia đình, anh ấy còn anh ấy cũng cáu gắt với em. Em đem chuyện này nói với bạn thân anh ấy để mọi người khuyên anh ấy thì lại chửi bới em. Em rất sợ anh ấy buông bỏ mẹ con em hoặc lúc sinh con ra sẽ cướp mất con. Mấy hôm nay gia đình anh ấy tuyên bố từ mặt anh ấy thì anh ấy gói gém đồ ở phòng trọ và bảo em là đi ở nhà bạn cho khuây khoả nhưng thực chất về nhà. Em biết chắc chắn sẽ không bao giờ thuyết phục gia đình đâu vì anh ta vốn rất nghe lời bố mẹ.
Giờ em phải làm sao đây ? Anh ta mà bỏ mặc thì em sống và nuôi con bằng gì ? Khi sức khoẻ em vốn yếu ớt mà bầu bí hơn 4 tháng em mệt mỏi, tâm trạng cũng không thiết làm gì. Các mẹ cho em lời khuyên được không ?
Cfs gởi về medonthan