Medonthan.net– Sáng hôm nay mình lên tòa án làm thủ tục ly hôn sau 5 tháng không ở chung. Trong cái tờ giấy trình bày gì gì ấy mà mình ko nhớ rõ tên có ghi lý do mâu thuẫn. Bỗng chốc tự nhiên thấy lòng nhẹ nhõm, hận thù những tháng nay vơi bớt. Mình chỉ ghi ngắn gọn là: chồng không chu cấp tiền nuôi con, hay đi đêm không về nhà, cá độ bóng đá. Chỉ còn đâu đó trong lòng có chút áy náy vì con mình còn nhỏ quá, không hiểu chuyện gì đã xảy ra. Bé mới được 11 tháng. Không biết sau này bé có oán trách mình vì cái gia đình không hoàn hảo mà mình tạo ra cho nó không. Mặc dù mình cũng đã từng mạnh miệng nói với chị chồng của mình là: “Em chẳng có việc gì phải xấu hổ vì em chẳng làm việc gì sai hết. Em tầm thường nên chỉ biết có mỗi việc đơn giản là cái gì không phải của mình thì phải trả lại cho người ta….Chị nói em ráo cạn là chị sai rồi. Em chỉ đòi cái gì người ta lấy của em thôi. Còn chuyện em có một đời chồng rồi cũng chẳng có việc gì phải xấu hổ hết. Em lấy chồng sai thì em ly hôn. Vậy thôi. Muộn còn hơn không. Sao chị lại lấy cái suy nghĩ cổ hủ như vậy đi phán xét người khác. Đời người cũng có lên voi, xuống chó. Chị có chắc là chị sẽ hạnh phúc cả đời hay không mà chị có quyền phán xét đến vấn đề ly hôn của em. Hay bây giờ em chịu đựng em của chị cả đời, nuôi em của chị cả đời ( người mà ngay gia đình của chị còn ko chịu nổi) thì chị nói cho là đúng đắn, hợp đạo lý. Hay em phải sống như chị …, suốt ngày nằm nhà ôm con, than thở, khóc lóc chờ chồng của mình về như thế mới tốt, mới gọi là hạnh phúc.)
Uh, rồi mẹ con mình sẽ bình yên con nhé. Tha lỗi cho mẹ…
Từ Confession của Hội Những Bà Mẹ Đơn Thân.