🌼CHIA SẺ CHO NHỮNG AI ĐANG VÀ CHUẨN BỊ LÀM MẸ!🌼
Con trai mình được 4 tuổi và bé uống thuốc rất giỏi. Không cần đợi Mẹ nhắc nhở, năn nỉ hay ép buộc. Vì vậy mình muốn chia sẻ chút ít kinh nghiệm để mong các bà Mẹ chúng ta sẽ khoẻ hơn trong việc chăm con nhỏ. Nhất là khi chăm con bệnh đã mệt mà còn phải chịu áp lực trong việc cho con uống thuốc theo chỉ định của Bác Sỹ.
Ngày mình chưa có con, mình đã chứng kiến quá nhiều cảnh những đứa cháu bị bố mẹ ép uống thuốc.
Ép đến mức người đè cổ, người giữ tay, ấn đầu. Thậm chí bóp miệng cho mở họng ra.
Tiếng la hét, giãy giụa, sặc sụa, nôn oẹ khắp nhà, khắp xóm.
Để rồi những lần sau, chỉ cần nhìn thấy viên thuốc là tụi nhỏ đã khóc oà chạy trốn trong sợ hãi. Rồi bị bắt lại và những cảnh tượng hãi hùng lại tiếp diễn.
Chẳng ai xa xôi, ngay chính cô em gái ruột của mình cũng là đứa cực kỳ sợ thuốc. Ngày còn nhỏ, nó đã từng ngồi cầm viên thuốc, nhìn và khóc hàng tiếng đồng hồ cho đến khi viên thuốc nhão nhoét trên tay vẫn không chịu nuốt. Lúc ấy nó đã khá lớn, tiểu học rồi chứ bé bỏng gì. Thế là lại bị lôi ra cho vài phát vào đít😹😹😹.
Sau này nó nghĩ nó khôn ra thì bóc thuốc cầm trên tay, đợi mọi người đi làm hết thì đào lỗ chôn vào cột nhà. Mấy tháng hay cả năm sau chẳng biết, ông chú vô tình sửa nhà, đụng vào chân cột thì thấy chôn toàn thuốc😹😹😹.
Mình vẫn nhớ những chuyện ấy cho đến khi sinh con ra đời.
Mình tự nhủ nhất định phải không được để đứa con mình sợ hãi với thuốc. Vì như thế sẽ rất mệt mỏi. Vừa chăm con bệnh mệt, vừa ép con uống thuốc, la oé, khóc lóc, nôn oẹ thì quá mệt mỏi.
Này là kinh nghiệm từ suy nghĩ riêng của mình, chứ cũng chưa từng đọc trong sách vở gì cả. Đúng sai gì không biết nhưng giờ con cứ uống thuốc tì tì, cực kỳ có trách nhiệm. Dẫu đêm đang ngủ có lên cơn sốt, Mẹ đập dậy cho uống cũng không một lời lèo bèo, một thái độ nhõng nhẽo.
Phương châm của mình như sau:
✅ Không được để con có ác cảm, sợ hãi thuốc:
Không một đứa trẻ nào sinh ra đời mà lại biết sợ thuốc từ trong bụng mẹ cả. Ấn tượng đầu đời khi lần đầu con bệnh, tiếp xúc với thuốc rất quan trọng. Nếu ngay từ đầu đã ép, đã tạo cho con một cảm giác bị cưỡng bức khi dùng thuốc thì đứa trẻ sẽ mang theo nỗi sợ hãi đó cho đến mãi về sau.
Nên nhất định không được pha ra, ép uổng, vạch miệng đổ vào.
✅ Hãy hướng con đến một suy nghĩ như kiểu con đang sử dụng một loại thực phẩm có vị và mùi đặc biệt thôi. Chứ nó hoàn toàn không có gì ghê gớm cả:
Ngày con còn nhỏ, mỗi khi bệnh bắt buộc phải dùng thuốc theo chỉ định của Bác sỹ. Mình thường bày tất cả các gói, viên thuốc trước mặt con. Một điều quan trọng đi kèm là các Mẹ phải luôn nở với con một nụ cười thật tươi như sắp mang một điều gì đó rất tuyệt vời đến cho con vậy.
Mình đưa các gói cho con cầm, thậm chí bóc viên thuốc ra đặt lên tay con: Con nếm thử đi, xem thế nào?
Thuốc của trẻ nhỏ thường không đắng và có mùi khó chịu lắm đâu nên có những viên, con mình thậm chí còn bỏ vào miệng nha nhẩn trong đó.
Đó là chúng ta đang tập cho con làm quen khi tiếp xúc và tạo ra một tâm lý thoải mái khi sử dụng thuốc.
✅ Hãy cho con được uống thuốc một cách tự nguyện:
Trẻ nhỏ, nên thuốc thường dạng bột hay viên gì cũng phải pha ra thì mới nuốt được. Mình cũng làm vậy.
Mình pha ra một cái chén con, bỏ một cái thìa vào trong đó.
Khi con được 5-6 tháng, mình pha thuốc ra thì hay đùa đưa lên mũi cho con ngửi rồi chọc ghẹo: “ Cái mùi gì mà hay ho thế này”😹😹😹 ( Thật ra nó cũng khó ngửi phết)
Rồi lựa lúc con vui, hào hứng thì đút vào miệng.
Khi con lớn hơn chút. Mình đặt cả chén và muỗng đấy cho con tự múc. Tất nhiên phải kèm theo một lời động viên, khích lệ khi con hoàn thành.
✅ Điều quan trọng cuối cùng là hãy hướng đến, cho con hiểu được, trách nhiệm của chính bản thân con muốn nhanh khoẻ mạnh là phải uống thuốc mỗi khi bị bệnh:
Các bà Mẹ thì có thiếu gì cách. Mình thì đơn giản thôi. Mỗi khi mình bị bệnh, cần dùng thuốc. Mình cũng bày ra trước mặt con, vừa uống vừa tâm sự: “ Mẹ đã bị bệnh rồi và bây giờ chỉ có những viên thuốc xinh đẹp này mới giúp Mẹ nhanh chóng khỏi bệnh thôi. Mẹ khỏi bệnh nhanh thì mới chăm sóc và yêu thương con được. Thấy Mẹ giỏi không? Uống thuốc mà không cần ai nhắc nhở”
Một vài trải nghiệm nhỏ của bản thân xin phép được chia sẻ cùng các Mẹ. Chúc cho tất cả những chị em phụ nữ làm mẹ đơn thân như chúng ta sẽ luôn hạnh phúc với việc nuôi con khéo, dạy con ngoan.
( Hoàng Hưng)