Có lẽ cuộc hôn nhân của mẹ với bố con là sự nông nổi quá vội vàng của mẹ khi mẹ mới 20 tuổi để giờ đây mẹ không cho con được một mái nhà có đủ bố đủ mẹ.
- Tôi có quá ích kỷ không khi chỉ muốn làm mẹ đơn thân?
- Tôi quyết tâm ra đi thoát khỏi những trận đòn vô cớ của chồng
- Em chỉ muốn tìm một chốn bình yên để nuôi con
Bố con hơn mẹ 8 tuổi, người ta nói đúng, không nên lấy chồng lái xe khách. Bố với mẹ yêu nhau vội vàng rồi cũng vội vàng xa nhau. Mẹ làm dâu được 8 tháng thì đành phải ngậm ngùi về quê, lúc đó con đã được 5 tháng trong bụng mẹ. Ông bà ngoại không muốn nhìn thấy mẹ khổ, không muốn để mẹ 1 mình nơi đất khách quê người đã bảo mẹ về quê.
Mẹ xin lỗi con vì lúc mang bầu con mẹ suy nghĩ nhiều quá, người ta nói có bầu phải vui vẻ nếu không sẽ dễ căng thẳng và ảnh hưởng đến đứa trẻ, mẹ bị stress và mẹ xin lỗi con vì điều đó. Người đàn ông đấy không xứng để con gọi là bố, người ta lấy chồng phải được yêu thương, chiều chuộng nhưng mẹ thì khác, mẹ tự mình đạp xe đi siêu âm, tự mình đi mua sữa bầu, mẹ còn nhớ tết năm 2014 ngày 25 tết bố con để mẹ 1 mình trong phòng trọ, xung quanh mọi người về quê hết chỉ con mình mẹ, bố con thì bỏ đi theo người khác không về với mẹ.
Cuộc đời mẹ chỉ toàn nước mắt cho tới khi con xuất hiện đến bên đời mẹ. Khi bác sĩ mổ xong bế con lại gần mẹ, mẹ đã khóc, mẹ khóc vì mẹ biết từ nay con sẽ phải chịu thiệt thòi so với ban bè vì mẹ không cho con được 1 gia đình hoàn hảo nhưng con ơi, đừng sợ, mẹ sẽ luôn ở bên con, sẽ bảo vệ con cả đời. Yêu con!