Viết cho tháng 5, tháng của con trai mẹ. Em năm nay 23 tuổi.mà ai gặp em chắc nghĩ phải 40 rồi.cách đay hơn 1 năm cuối đời của em vẫn là màu hồng…cho đến khi em gặp anh..chồng em bây giờ Ngày đó em mới tốt nghiệp ngành y..đang đợi xin việc. Vì nhà em có quen biết nên cũng có chỗ gửi gắm, trải qua mấy tháng em lên Sài Gòn làm để đợi. Thì gặp và yêu anh. Đúng là duyên số.
Em và anh nhanh chóng có tình cảm và hiểu nhau.Em về sống chung với anh. lúc em biết mình mang thai cũng là ngày mẹ gọi báo tin đã có quyết định về làm ở bệnh viện gần nhà. Em buộc phải chọn giữa con và công việc. Lúc đó em không cần suy nghĩ gì chọn con. Nhưng em không nói với bố mẹ việc em có thai.
Chỉ nói em muốn ở lại Sài Gòn lập nghiệp. Mặc dù rất tức giận nhưng bố mẹ em cũng đồng ý. Ngày cưới diễn ra khi em mang thai tháng thứ 5. Cưới xong lên Sài Gòn sống. Em vẫn làm công nhân, chồng em cũng vậy.
Dù em từ bỏ nhiều thứ để theo chồng. Nhưng anh không hề vì vậy mà thương yêu em. Em buồn. Nhưng vì con mà 5 lần 7 lượt bị đánh em vẫn cắn răng chịu đựng. Tức nước vỡ bờ. Khi thai được 7 tháng sau khi chịu một trận đòn nhừ tử.mặt mày sưng húp. Em đã xách vali ra đi. Em chấp nhận, bố mẹ em tuy buồn nhưng cũng thương em. Từ đó đến giờ là hơn một tháng. Cuối tháng này em sinh. Em muốn viết ra cho nhẹ lòng. Cho ngày con trai em chào đời. Em sẽ không còn khóc nữa. Dù biết chặng đường phía trước gian nan vất vả.
Nhưng chắc chắn em sẽ vui sẽ hạnh phúc với sự chọn lựa này. Như một tháng qua em đã làm được….chúc các singlemom sức khỏe – hạnh phúc. Nhân tiện em xin hỏi trong hội mình ai có công việc gì phù hợp với mẹ mới sinh 2 tháng không ạ, em sinh xong 2 tháng là em lên Sài Gòn. Mà không biết phải làm gì để sống. Mong các mẹ giới thiệu giúp em ạ.
cfsmedonthan
Bình luận bị đóng