Chào con ! Thế là hôm nay con trai của mẹ đã tròn 11 tháng rồi ! Con đang học bước đi, những bước chân đầu tiên trên đường đời. Mẹ thương lắm, nhẽ ra giờ này con phải được đùm bọc bởi tình yêu đủ đầy của cả mẹ và cha. Ngắm con ngủ, lòng mẹ không khỏi chua xót.
- Không có đàn ông cuộc sống của mình vẫn ổn
- Có ổn không nếu tôi cưới một người vô trách nhiệm như anh?
- Cuộc sống bế tắc khi niềm tin không còn
Nghĩ lại khoảng thời gian lúc mang bầu con, thiếu thốn đủ thứ, sáng đi học, tối đi làm đến đêm để tự xoay sở lo cho con lúc chào đời. Mẹ nhớ giờ này năm ngoái mẹ đang côi cút đi xe lóc cóc đi làm về, vừa đói vừa rét. Ngày tháng ấy nó cũng qua đi bằng những giọt nước mắt! Bố con bỏ rơi mẹ con mình, không một câu hỏi thăm, chửi rủa không thương tiếc.
Ông bà ngoại nhất định không để mẹ về nhà. Con ơi con có nhớ hàng đêm mẹ nói chuyện với con, mẹ con mình nhất định phải mạnh mẽ vượt qua hết không nào! Để bây giờ khi giọt nước tràn ly, nỗi đau đã nguôi thì bố con quay lại, giả mèo khóc chuột. Bố không cho mẹ một danh phận, không cho con một gia đình để cả đời mẹ gắn mác không chồng mà chửa. Mẹ biết để mang con đến đây, mẹ đánh đổi tất cả, tương lai sự nghiệp, gia đình, mọi thứ xáo trộn hết cả. Mẹ bất chấp vì mẹ biết đây là nhân duyên, tu bao nhiêu kiếp con mới được làm người, nên mẹ không thể ban án tử cho chính đứa con của mình.
Khó khăn vô cùng, Mẹ nhớ ngày sinh con lạnh lắm, không ai đưa đi viện, không ai chăm, một mình mẹ và thi thoảng có 1 người bạn chạy đi chạy lại, đời này mẹ con mình không được quên ơn. Mẹ đau vết khâu, đau người lại là lần đầu sinh con, mới 22 tuổi mẹ lóng ngóng vô cùng. Nhưng một mình mẹ vừa chăm mẹ lại vừa chăm con. Lết trong nhà tắm để lau rửa cho con. Mẹ làm sao quên được những ngày tháng đấy. Ngồi viết lên đây mà nước mắt mẹ lại rơi rồi ! Con ơi, con là một đứa trẻ nghị lực lắm. Mẹ cám ơn con nhiều lắm.
Giờ nghĩ lại mẹ còn không tin là một người con gái chân yếu tay mềm lại có thể một mình trải qua được từng đấy khó khăn và thử thách. 2 tháng khi các bạn vẫn còn ụ ị trong vòng tay của ông bà bố mẹ ẵm bồng thì cũng là lúc mẹ con ta phải rời nhau, để mẹ lại đi làm tiếp tục mưu sinh vì mẹ biết không thể nằm đấy để cả 2 chết đói. Thế rồi ông trời cũng thương mẹ cho mẹ ổn định. Cho con trai của mẹ trộm mụ dễ nuôi, chỉ ăn bình thường mà con cứ lên cân vèo vèo.
Khoe với mọi người là con trai nhà em 11 tháng mà 14 kg rồi, em bế sái cả tay. 2 mẹ con quấn nhau lắm. Anh ý cũng tình cảm lắm. Đến giờ thì ông bà đã đón 2 mẹ con về rồi. Mọi thứ đã ổn định hơn. Em lại sống và cày để vì tương lai cho con trai bé bỏng ! Ở đời không mong gặp được đàn ông tốt, chỉ mong gặp người hiểu mình. Em chọn nhầm người. Nhưng con thì là máu mủ của mình. Em một thân một mình còn vượt qua được, các mẹ hãy gắng lên nha.
Nỗi đau nào cũng sẽ qua đi. Sau cơn mưa trời lại sáng! Nhiều người khuyên em nên quay lại để cho con có bố, nhưng em không cần, nếu bản chất nó tốt thì đã không bao giờ để 2 mẹ con em vất vưởng từng ấy ngày để giờ thấy con trộm vía quay ra bắt quàng làm họ. Em mạnh mẽ đến đây thì không thể vì vài câu nói mà mặc lại đồ bẩn đã thay ra rồi. Em vẫn quyết định làm mẹ đơn thân. Bố thì rất cần ? Nhưng bố mà không ra gì! Thì em cũng không ham. Cám ơn các mẹ đã chia sẻ cùng em. Hãy là một singer mom thành công ? Tự tin và hạnh phúc nha các mẹ
Cfsmedonthan