Em năm nay 27 tuổi, theo đạo Công giáo. Em quen một người theo đạo Thiên Chúa. Lúc mới quen anh thừa nhận có vợ và 1 còn trai đã ly dị, anh cũng theo đạo luôn.
- Hạnh phúc của mẹ là em
- Con yêu ơi! Con đừng buồn vì là đứa trẻ không ba
- Đàn bà à! đơn thân thì đã sao, hãy cứ sống thật rạng ngời
Em có băn khoăn ly dị thì không lấy vợ được. Tuy nhiên anh nói nguyên nhân ly dị là do vợ anh ngoại tình, anh có đầy đủ giấy tờ để làm lễ cưới trong nhà thờ với em. Điều này nếu anh nói là thực thì chuyện cưới xin không là vấn đề gì. Anh nói gia đình anh nghèo khổ và anh đã nỗ lực học đại học, đi làm thuê làm mướn và giờ góp vốn kinh doanh nhỏ với bạn. Anh cũng dẫn em đi gặp bạn anh và tới nơi họ làm việc, người bạn cũng thừa nhận như vậy. Anh thường cho em nói chuyện với bố mẹ anh và họ cũng rất ủng hộ em…
Bố mẹ anh và anh giục em chuẩn bi làm đám cưới rồi họ nói em góp tiền chung với anh đi mua nhà trước khi cưới. Tuy nhiên em không góp tiền vì đó là số tiền rất lớn. Anh và bố mẹ anh nói chuyện rất tử tếvà quân tâm em. Rồi anh nói anh gom tiền kinh doanh hết nên kẹt tiền vay mượn em…Khi anh ốm nằm viện 10 ngày em cũng tức trực bên cạnh lo lắng… Thậm chí anh ta còn nói dối anh ta mới bị ung thư. Lúc nghe vậy em rất sợ nhưng nghĩ ngoài tình thì còn phải sống có nghĩa nên cũng không bỏ anh, nói em sẽ bên cạnh anh tới khi nào anh ra đi thì em mới buông tay. Đúng là em mù quáng không nhận ra, tiền bạc vay em đều cho anh vay, quan tâm anh.
Anh thì dẫn em gặp họ hàng, bạn anh khiến em hoàn toàn tin tưởng. Rồi em có bầu, em giục làm thủ tục cưới, nói bốmẹ anh ở Thanh Hóa vô. Anh lần lữa hẹn vì nhiều lý do khác nhau. Em vẫn tin tưởng anh nói thật. Sau đó em kẹt tiền không có tiền đi khám thai, em hỏi anh gửi trả em thì anh chối không vay mượn gì em lấy đâu trả, anh rất giận. Vì việc cưới xin chậm trễ rồi giờ chối không vay tiền em khiến em không có tiền khám thai (mấy chục triệu). Em đã chửi anh ta (nhưng em không văng tục) và anh ta lại vắng tục tĩu chửi lại em doạ giết em. Anh ta nói làm gì có chuyện cưới xin, anh ta không ăn được thì không thằng nào ăn được.
Rồi mọi chuyện vỡ lở, anh ta chỉ là kẻ vô học, học chưa hết cấp hai, cũng hoàn toàn không có chuyện anh ta góp vốn Kinh doanh với bạn, vợ anh ta bỏ anh ta vì anh ta ngoại tình sống không có tâm, tuổi tác anh ta và bố mẹ anh ta cũng nói dối em về gia cảnh gia đình họ cũng nói dối. Ngay từ đầu họ không thể đủ điều kiện cưới vì anh ta có lỗi gây ly dị, họ lừa em để nhắm vào số tiền mua nhà nhưng không thành, nên hắn nói hắn không ăn được thì đừng hòng ai ăn đuộc.
Hắn nói phải để em và gia đình em xấu hổ nhục nhã vì chửa hoang, nuôi con cho hắn vì hắn nói em không có gan phá thai đâu, sau này còn lớn thì bố con nhận nhau. Hắn còn để dọa giết em, tung hình em lên mạng… Bố mẹ anh ta cũng nói nó có bầu mặc cha nó. Em thực sự nhục nhã xấu hổ vì ăn học đàng hoàng lớn mà bị mắc lừa một đám người không có học hành, không đạo đức. Mang tiếng cho gia đình vì không chồng mà có bầu.
Em giờ căm hận, không dành tình yêu cho đứa bé trong bụng, nhưng phá thai thì không nhẫn tâm. Nếu em đẻ ra nuôi thì bố mẹ nhục nhã và làm đúng theo âm mưu của chúng. Đồng thời em không dành tình yêu cho con, em sẽ trút thu hận lên đầu nó vì nhìn thấy nó sẽ là nhìn thấy đám người lừa đảo kia. Con đẻ ra rồi cho con nuôi vô gia đình hiếm muộn thì thấy mình sống vô trách nhiệm, dằn vặt lương tâm. Xin mọi người cho em lời khuyên, em bế tắc thực sự.