Ở đây chắc có nhiều chị thắc mắc, chồng em đâu?? Ba mẹ em đâu?? Mà chỉ có hai mẹ con, em xin kể cho mọi người nghe. Cuộc đời em lấy chồng, như uống phải nước cống…
-> Có phải lúc yên bình người ta lại quên đi lời hứa lúc bão giông ?
Em sống ở cô nhi viện, mãi đến năm 17 tuổi em ra ngoài tự lập. Em đi làm 3 năm rồi gặp chồng em, 21 tuồi lấy chồng. Cuộc sống tưởng đâu tốt đẹp màu hồng, nhưng hồng đâu không thấy chỉ thấy màu đen thui. Cưới buổi sáng, buổi tối mẹ chồng lột hết vàng, đi làm thì bắt nghỉ ở nhà cắt rau cho mẹ chồng đem ra chợ bỏ sỉ cho họ,vì bả trồng rau rất nhiều. Em không chịu nghỉ thì bị mẹ chồng chửi, đay nghiến, chồng đánh phải nằm viện.
Sau rồi em cũng nghỉ, lãnh tiền thất nghiệp mẹ chồng nói đưa bả giữ để sau này sinh con bả lo, không đưa thì bị chồng đánh bầm dập. Có bầu được mẹ chồng tốt lên 1 xíu, ngày cho 20k ưa ăn gì thì ăn. Khi bầu được 4th siêu âm là con gái thì bị thay đổi thái độ, cắt khoản cho tiền, và bị chửi ra chửi vào. Bầu được 6th đi siêu âm lại vẫn là con gái, chồng bỏ em đi bộ từ trạm xá về tới nhà cũng 12 cây số.
Rồi vì không nghe lời mẹ chồng, em bị chồng đánh nhập viện dù mang thai. Nằm bệnh viện 2 ngày bả lên xin cho về nhà, và nói là sinh xong cho họ, dưỡng sức bầu lại đẻ thằng con trai. Em không nghe lời bị chồng đánh, sau rồi em đồng ý. Em tìm cách bỏ trốn, mãi đến khi ngày đó chồng chở mẹ đi ăn đám cưới em lấy 600k dưới gầm tủ là tiền bả cho em ăn 20k. Em đi bộ ra khỏi nhà, không đem theo quần áo hay gì cả, sợ hàng xóm nghi.
Em bắt xe ra Đà Nẵng, ở nhờ phòng trọ mấy chị công nhân lúc trước làm chung, rồi em bị tụt huyết áp, nằm bệnh viện dọa sinh non lúc đó thai được 30w, thai suy dinh dưỡng có 1.5kg… Đó là lý do tại sao em không bao giờ đăng hình của em lên fb. Em sợ mẹ con nó lại đến làm phiền hay hành hung mẹ con em.
Và sau đó em có được cái điện thoại, em bán luôn, nhờ mấy chị giúp đỡ. Có bạn đó nói em đăng bài lên hội mẹ bỉm sữa xin đồ sơ sinh, và em được các mẹ giúp đỡ rất nhiều… Hiện giờ em dùng điện thoại là do một chị ở gần chỗ em ở cho em. Em sinh con thiếu tháng, với lúc có bầu không uống huốc gì hết, nên thể trạng con rất yếu..
Thời gian em bỏ đi, nó có đi tìm, và luôn nhắn với mấy chị đó là “nếu gặp em ở đâu nó giết chết cả mẹ lẫn con”. Vừa rồi nó cưới vợ rồi các mom ạ, hôm 29/9 ấy ạ. Em nghĩ nó cưới vợ thôi kệ nó, nhưng em đâu nghĩ nó cưới con bé bạn em. Con bé đó 20t, từng ở cô nhi viện với em, chơi cũng thân. Em sinh con em ở đâu nó cũng biết. Nó nói với chồng em, nó có vào Quảng Nam kiếm, nhưng kiếm không ra do em ở vùng hẻo lánh.
Bạn bè em sống với nó hết tình hết nghĩa, mà nó sống với em hết hồn. Giờ em đổi chổ ở mới rồi, không có ai biết hết. Giờ chỉ có một chị, em sinh đẻ chị đó lo cho em, như mẹ em vậy… Bởi vậy lòng người khó đoán quá, hôm nay tốt với mình, ngày mai lại cầm dao đâm mình.
Bây giờ là thời gian khó khăn nhất của em. Con đau ốm đi bệnh thường xuyên, công việc không ổn định, không biết sẽ lo cho con được đến khi nào.
cfsmedonthan