Mình tên nguyễn hoàng kim chi mình 27 tuổi là mẹ đơn thân đã gần 5 năm cùng với nhiều nỗi đau. Con trai mình sắp tròn 5 tuổi, khoảng thời gian từ khi mang thai cho đến ngày hôm nay nhìn lại mình không hề nghĩ mình đủ sức gồng gánh nó.
- Dù bị ép bỏ con nhưng em cương quyết đã giữ lại thiên thần của mình
- Con là thiên thần cứu rỗi cuộc đời của mẹ
- Là mẹ đơn thân thì không được tìm hạnh phúc mới sao ?
Chuyện mình là mẹ đơn thân cũng giống như một số mẹ khác vì một tình yêu thời sinh viên dù lúc đó mình không có gì trong tay mình chỉ nghĩ mình không thể bỏ con nên quyết định giữ con lại,trong khi ba đứa bé nhất quyết muốn bỏ còn mình không thể bỏ. Từ cái ngày mình quyết giữ con thì cũng là ngày người ta quay lưng lại với mình không những thế mình còn bị anh em gia đình người đó mắng nhiếc thậm tệ, chửi rủa mình và con mình. Mình không biết mình đã làm thế nào để vượt qua tất cả nhưng mình nhớ khoảng thời gian đó mình đã luôn khóc thầm và chịu đựng một mình.
Nôi đau nào cũng nguôi và dần dần mình không còn khóc nhiều,mình gửi con về với ông bà ngoại và đi làm xa. Xa con mình nhớ nhưng cũng phải chịu đựng vì cơm áo gạo tiền cho con ăn học. Hơn 3 năm sau đó người đó quay trở lại và xin mình tha thứ,mình vẫn cho người đó cơ hội vì mình không tin lắm về bản chất của người đó. Đi làm với 2 bàn tay trắng mình vẫn giúp đỡ người đó về vật chất lẫn tinh thần nhưng người đó mãi không thay đổi,rượu chè rồi hay nói dối mình và chẳng bao giờ hỏi về con của anh ta.
Sau đó anh ta có bồ và bỏ mình lần nữa,mình đã quyết định chấm dứt. Những điều đó không là gì khi bây giờ con trai mình đang bị bệnh trầm cảm mình hoang manh lo sợ và không biết phải làm sao? Mình vừa làm mẹ vừa làm ba thật sự không biết phải dạy con như thế nào. Bổng nhiên mình lại muốn buông xuôi tất cả, và mình lại hận lại gào thét cảm thấy sức chịu đựng đã cạn kiệt đã quá nhiều nỗi đau .
Mình chỉ mong được biết thêm về cách dạy dỗ con vì bây giờ mình thật sự rất sợ không biết phải dạy dỗ và chữa trị cho con như thế nào. Gia đình mình thì không giàu có để giúp đỡ mình về kinh tế,hầu như tất cả là mình lo. Mình thật sự hoang mang.