Em đã 29 tuổi rôi đã có chồng và 1 đứa con gái . Nhưng chồng em đã mất khi con gái em vừa tròn 1 tuổi. Cuộc sống của em dường như đi xuống địa ngục . Khi phải nuôi con một mình. Và cứ thế 5 Năm đã trôi qua.
- Quyết định làm mẹ đơn thân lúc này có phải là lựa chọn đúng cho tôi
- 3 năm sau cưới tôi luôn thấy cuộc sống ngột ngạt
- Đúng là thà không có chồng còn hơn
Em cũng đã bắt đầu với nhiều mối quan hệ . Và đã dành tình cảm với một người đàn ông hơn em 14 tuổi. Người đó đã có vợ và 2 đứa con có nếp có tẻ . Anh ấy không bảnh bao như những người có địa vị trong xã hội , mà chỉ làm nghề ở nhà. Cũng có điều kiện hơn những người thợ xay .Dù biết anh có gia đình, dù đã rất nhiều lần em chấm dứt nhưng anh cứ bám lấy em như vầy , mặc cho em có nói gì đi nữa.
Anh cứ như vầy nhưng em cũng không bỏ anh được. Cứ như vậy đã 3 năm trôi qua. Vợ anh ấy đã đến nhà nói chửi em nhiều lần . Cách đây khoảng 1 năm về trước em đã có thai với anh ấy. Anh ấy không ép em phá bỏ nó nhưng lại không chịu công khai em và đứa con trong bụng của em là con . Và cũng không bỏ vợ để lấy em . Em giận lắm rồi em đã phá thai khi em được 2 tháng. Cứ nghĩ sau lần đó em sẽ bỏ được người đàn ông đó . Nhưng rồi như là số phận trêu người em , em vẫn không xa anh ấy được. ANh ấy theo em khiến cho tình cảm bồng bột trong em lại trỗi dậy và bọn em lại quan hệ và em lại có thai tiếp. Em biết mình có thai thì em đã mang thai 3 tháng rưỡi rồi.

Số phận như trêu ngươi tôi khi tôi có thai lần 2 với anh
Lần này cũng vầy , anh ấy nói không thể bỏ vợ , và không thể nói mẹ anh hỏi em làm vợ hai cho anh ấy được. Vì vợ anh còn đó , anh chỉ có thể có trách nhiệm chăm sóc cho em và con em. Nghĩa là em vẫn sống một mình và sinh con , anh ấy sẽ lo về vấn dề tiền bạc cho mẹ con em . Em buồn và giận anh ấy lắm nhưng không thể làm gì được. Em đã quyết định bỏ thai nhưng mẹ em đã ngăn em lại . Vì bỏ đứa bé là một tội lớn , giờ giữ đứa bé lại thì khổ vì không có điều kiện để nuôi con. Giờ chỉ chờ đợi sự quan tâm của anh ấy thôi. Kể từ ngày đó đến hôm nay thì cái thai đã được 5 tháng rồi , em đã không ít lần nghe những lời bán tán của người ngoài và thiên hạ. Còn anh ấy vẫn quan tâm đến em nhưng em vẫn thấy thiếu vắng vì mỗi đêm về lại cô đơn .Bây giờ em không đi làm được em , không có tiền để tiêu thì em lại phải xin anh ấy.
Nhiều khi em thấy nhục lắm , vừa xin một chút yêu thương lại vừa xin tiền để sử dụng. Nhưng em biết làm sao bây giờ , con trong bụng còn chưa chui ra mà cái chữ nhục nó ngập đến đầu em rồi. Làm sao em mạnh mẽ để vượt qua mà sinh con mà nuôi con được đây. Xin mọi người cho em lời khuyên nên để đứa trẻ lại hay phá bỏ nó đi để em không còn nhục nhã. Để em đi làm lại bình thường để có tiền tiêu và nuôi đứa con gái sắp lên lớp 1 nữa.
Cfsmedonthan