Tôi đã từ bỏ một người chồng như thế

Em đã từ bỏ một người chồng như thế này các mẹ ah. Mà phải nói đúng hơn là em chấp nhận từ bỏ một người chồng như này. Muốn kể lại cho các mẹ nghe để được động viên rằng lúc từ bỏ em đã quyết định đúng.

Em và chồng thật ra không đến với nhau từ tình yêu. Bọn em làm việc gần nhau, đều làm nhà nước,anh ta là bác sĩ, em làm kế toán. Gia đình cũng tương đối, vì bố mẹ đều là cán bộ nhà nước về hưu nên quyết định đến với nhau. Ngày đầu tiên lấy về, em muốn lấy tiền cưới để mua xe, xong rồi bán cái xe vespa của em để bù vào vì xe cao quá, em bị ngã nhiều ( bố mẹ em cho tiền mừng cưới, bố mẹ anh ta không cho) nhưng anh ta nói tiền đó không được động đến. Lấy vợ về là phải có xe rồi làm gì có chuyện lấy tiền chung ra mua xe.

Em rất ngạc nhiên, sau đó là những ngày mẹ anh ta khó tính. Chì chiết,để ý, cằn nhằn về chuyện nhà, anh ta hễ nghe không bảo vệ em mà còn vun vào. Mẹ anh ta bảo mày rửa bát chưa sạch, anh ta hỏi em cả đời không phải rửa bát ah. Bọn em sống mà không có tình cảm. Lấy chồng về em có bầu liền. Nhưng có con cũng vất vả,em nghỉ 2 tháng làm việc vì động thai nhưng anh ta không hề giúp đỡ em việc nhà. Khi mẹ em đến thấy em vẫn cơm nước giặt giũ mẹ giúp em một tay thì anh ta nói để em tự làm cho quen.

Dần dần có mâu thuẫn nảy sinh, anh ta rượu chè rồi đập phá, mày tao, chửi rủa. Anh ta nói nếu mày không có thai tao sẽ đập nát mặt mày. Trong khi mình cũng đi làm về, nấu ăn giặt giũ việc nhà thì anh ta không hề động tay giúp mình. Làm về anh ta chỉ lên tầng máy tính, vợ nấu ăn thì kêu làm cái gì mà lâu vậy, bụng bầu càng to thì người càng chậm chạp. Anh ta chưa bao giờ sờ bụng mình nói chuyện với con, nghe con đạp. Khi mình nói mình là người sống tình cảm, thích được yêu thương âu yếm thì anh ta nói hôn nhân không phải là màu hồng đâu, đừng có mơ, cho mày lấy mấy người chồng về nữa cho mày biết mặt.

Khi mình có thai minhg uống vitamin nhưng anh ta không cho, cấm mình uống, anh ta không thích mình uống sữa bầu. Anh ta bảo ông bà ngày xưa có sữa đâu mà sinh con ra vẫn khỏe đó thôi. Gần đến ngày mình sinh, mình muốn sinh bệnh viện có chuyên khoa sản, nhưng anh ta không cho bắt mình sinh bệnh viện khác, không có chuyên khoa sản. Dù mình đã khóc xin anh ta cũng không cho. Ngày mình mới sinh xong, đau không cúi gầm giường để lấy đồ được, mình gọi anh ta xuống nhờ lấy đồ hộ mình thì anh ta nói việc nhỏ vậy cũng nhờ. Mẹ anh ta bênh vực có việc gì nhờ mẹ, để nó ngủ ( lúc đó là 6h sáng).

Lúc mới sinh bé ra mẹ chồng luôn chê con mình xấu xí, không giống anh ta, anh ta đáng lẽ phải nói lại bà ấy nhưng anh ta lại. Hùa vào nói nó không giống anh ta. Lỗi là tại mình. Không để ảnh đại diện là hình nền của anh ta,mà lại để đứa trẻ con nào trên mạng. Sinh bé ra bị hộ lý lôi kéo nên bé nhà mnh bị tổn thương dây thần kinh. Mình lo lắng tìm kiếm trên mạng về bệnh tình của con. Anh ta nói không biết rặn ah, không chuẩn bị tâm lý khi đi đẻ ah. Mà để con bị thế. Gia đình nhà chồng đổ lỗi tại mình nên con mới bị vậy. Anh ta không cho mình tìm hiểu về bệnh của con , anh ta nói từ giờ có gì mày hãy hỏi google mày đừng hỏi tao. Đó không phải là chuyên môn của mày đừng có mà tìm với chả hiểu.

Mình khóc nhiều thì anh ta bảo khóc gì mà khóc, mình bàn đưa con đi viện thì anh ta bảo đừng có kiểu cầm đèn chạy trước oto. Mình đưa con đi chữa bệnh,ở được một tháng anh ta không cho chữa nữa. Bắt đưa con về, nhưng mình nhất quyết không chịu. Mình phải ở lại chữa cho con. Anh ta bảo vợ mà không nghe lời chồng còn gì là tôn ti trật tự nữa. ngày mình đưa con đi viện anh ta đòi ly hôn. Anh ta nói tiền ai người nấy tiêu, tài khoản ai người nấy giữ, trong khi mình đưa con đi viện, anh ta không đưa một đồng nào để mình chăm con, mua sữa cho con. Anh ta ra chăm con được hai ngày, mình nhờ anh chỉnh giúp mình cái quạt khi mình đang cho con bú, anh ta bảo tự làm được thì làm đi. Mình nói anh không thương con, không thấy có lỗi với con sao ? Anh ta bảo tao không có cái lỗi gì, mày không nuôi được nó thì đưa tao nuôi, còn không mày đi mà kiếm bố khác cho nó.

Khi đưa con từ viện về mình có níu kéo nhưng gia đình anh ta nói mày về đây có thai thì nói nhà tao biết vậy chứ biết mày có khi nào, rồi tuổi hai đứa mày không hợp nhau đâu. Mặc dù vậy mình vẫn thương con, muốn cho con một mái ấm, vẫn chưa từ bỏ ý định níu kéo. Mình quỳ xuống xin lỗi anh ta, mong anh ta cho mình và con một con đường, cho con một mái ấm. Nhưng anh ta bảo nó rồi cũng lớn, biết gì đâu rồi cũng đi lấy chồng, còn giờ chán rồi rượu chè , gái gú, cờ bạc có chịu nổi không, làm vợ là không được cãi. Nhưng cuối cùng mình vẫn không thể chịu đựng thêm được nữa, mình từ bỏ, thương con thì thương thật nhưng sao thấy khổ và nhục nhã quá. Chỉ mong mình và con mạnh mẽ để vượt qua sóng gió.

Cfsmedonthan