29tuổi, tôi trải qua vài ba mối tình, cũng từng tính đến chuyện trầu cau nhưng rồi cuối cùng vẫn bị người ta phụ bạc. Đã từng nghĩ đến chuyện làm mẹ đơn thân vì tôi cũng sợ cảnh làm vợ, làm dâu nhưng đó cũng chỉ là ý nghĩ thoáng qua.
- Mẹ nhớ con, con trai bé bỏng của mẹ.
- Phải chăng em quá ích kỷ
- Làm dâu, em mới thấu thế nào là tủi nhục
Vô tình tôi quen anh, 1 người đã có gia đình. Tôi chưa bao giờ có ý định làm kẻ thứ ba nhưng rồi những quan tâm, lo lắng mà anh dành cho đã khiến tôi gục ngã. Anh tâm sự anh và vợ từ lâu đã không còn tình yêu, nhưng anh không thể bỏ gia đình vì con anh còn quá nhỏ. Tôi nghe và tôi hiểu đó chỉ là lời ngụy biện cho anh, bởi có ai ngoại tình mà nói gia đình mình hạnh phúc. Tôi lờ đi, giả ngu giả khờ chỉ cần được ở bên cạnh anh. Quen nhau chưa tròn 1 tháng, anh lại báo tin vợ anh có thai 5 tuần, chỉ biết lặng lẽ ôm chặt nỗi đau tưởng như nghẹt thở.
Sẽ có nhiều người mắng chửi tôi là kẻ thứ ba khốn nạn, ngu dốt… Tôi chấp nhận tất cả. Những đêm nằm nhớ anh mà khóc ướt gối, nghĩ đến anh đang vui vẻ bên gia đình lại đau thắt tim, nhưng tôi không đủ can đảm buông tay. Nhiều đêm thức trắng, tôi chỉ muốn có 1 đứa con rồi sẽ đi thật ra, không bao giờ liên lạc với anh nữa. Tôi yêu anh quá nhiều, đến mức chấp nhận hy sinh tất cả tương lai và danh dự của bản thân để có con với anh.
Từ ngày quen anh, ý nghĩ làm mẹ đơn thân ngày càng mạnh mẽ và thôi thúc trong lòng. Tôi có nên làm mẹ đơn thân trong hoàn cảnh này? Tôi không sợ cực khổ hay vất vả, tôi chỉ sợ tôi không lo cho con được một cuộc sống tốt đẹp, nếu 1 ngày, bé biết mẹ bé là người thứ ba và bé là đứa con sinh ra trong sự chối bỏ của mọi người thì sẽ ra sao? Tôi hoàn toàn không có ý nghĩ giành giật anh cho riêng mình, chưa bao giờ tôi muốn làm vậy.
Hiện tại tôi cũng không muốn lập gia đình nữa, tôi không còn niềm tin vào tình yêu và hạnh phúc, nên con đường làm mẹ đơn thân là sự lựa chọn tốt nhất. Xin mọi người cho tôi một lời khuyên và những chia sẻ của một mẹ đơn thân. Chỉ đơn giản là tôi thật sự muốn làm mẹ.
#Confession