Tâm Sự Mẹ Đơn Thân
Lại sắp một năm học nữa trôi qua rồi các mom nhỉ?những ai đang làm mẹ đơn thân vào cho e chút động lực nhé.
Bé trai nhà e năm nay vào lớp2 bé gái vào lớp một vui vì con đã lớn hơn nhưng mà lại cũng lo tiền học cho con.
Vậy là cũng bằng đó năm làm mẹ đơn thân các mom ạ,nhưng rất may cho e vì e có một người mẹ và những người mẹ thứ 2 (các dì e) chăm lo rất nhiều đến mẹ con e. Đó là một đông lực rất lớn để e vượt qua những khó khăn.
Hôm nay tình cờ một người bạn hỏi e “ điều mày tiếc nuối nhất là gì”
E không tiếc tiền trong quá khứ mình đã từng mất đi.
E không tiếc thanh xuân tuổi trẻ.
Điều mà e tiếc nuối nhất nhiều người nghĩ đơn giản và bình dị. Đó là được nhìn con biết tự đứng lần đầu tiên xem những bước chân đầu tiên con đi được nghe câu đầu tiên con nói
Đi đâu cứ nhìn thấy trẻ con là lại nhớ đến con mình. Khi chiều tối đường phố lên đèn nhìn dòng người ngược xuôi đi về tổ ấm. Những ngày lễ nhìn gia đình họ đưa nhau đi chơi là lại nghĩ và thương con. Buồn nhất là khi con nó hỏi sao con không có bố.
Nhiều lúc suy nghĩ và áp lực nhiều quá chỉ muốn tìm đến cái chết các mom ạ nhiều khi nghĩ quẩn có khi mình chết con mình sẽ được một gia đình nào đó tốt hơn nuôi.
Còn bây giờ e chỉ mong sang năm con gái e cũng sẽ học giỏi nhất lớp giống A trai nó. Và mong cầu cuộc sống cho e khỏe mạnh để có thể bước tiếp
Mẹ Hải Âu