Em năm nay 25 tuổi. Em kết hôn được 5 năm và có con trai 5 tuổi. 5 năm kết hôn là 5 năm em biết tới hạnh phúc là gì. Vợ chồng em yêu nhau và kết hôn từ khi còn rất trẻ vì lỡ có thai. Những ngày sau hôn nhân là 1 chuỗi ngày mệt mỏi lê thê cho tới tận bây giờ.
- Sự bao dung không dành cho đàn ông ngoại tình
- Con là động lực sống còn lại của mẹ
- Cố quên và từ bỏ một người không thuộc về mình
Đúng là hôn nhân là nấm mồ của tình yêu. Tuổi 20 với kinh nghiệm sống là con số 0, việc làm không có, tiền cũng không, phải sống phụ thuộc vào bố mẹ chồng. Chồng thì ham chơi, nhác làm sống vô tâm hời hợt. Em chán, buồn và thất vọng vô cùng. Kinh khủng thật nhưng quãng thời gian ác mộng ấy cũng kết thúc, để bắt đầu những bi kịch khác trong đời em.
Khi con trai lớn hơn thì em cũng có việc làm và cũng đủ trang trải cho 2 mẹ con… Về chồng em, vẫn không thay đổi thích thì làm thích thì đi chơi, vợ con đau ốm sống chết thế nào cũng không biết và cũng không quan tâm, riết rồi em cũng thấy quen. Từ sau khi sinh con cộng với việc lúc nào cũng lo lắng buồn phiền về cuộc sống nên em đâm ra trầm cảm, lãnh cảm nặng nề. Em không còn hứng thú trong chuyện chăn gối nên tình cảm chồng đã rạn nứt nay càng rạn nứt thêm.

Hắn đi cặp bồ để trả thù em
Thấy em lạnh nhạt chuyện chăn gối nên chồng em nghi ngờ em có người khác rồi gây chuyện dày vò em rất nhiều. Hắn đi cặp bồ để trả thù em, nhưng em đâu quan tâm. Hắn ở với con khác và nhắn tin về chửi bới, trêu tức em nhưng em nín nhịn hết chỉ vì muốn được ở lại nhà chồng để con em còn có nơi nương tựa. Em cũng không muốn cho bố mẹ em phải xấu hổ với làng xóm vì con gái bỏ chồng. Em càng không muốn thấy bố mẹ phải đau buồn lo lắng cho em nữa.
Rồi sau 1 thời gian hắn lại quay về nói muốn làm lành với em nhưng thật ra là bị người tình đá vì thói ham chơi nhác làm. Em cũng không nói gì, tình nghĩa vợ chồng trong lòng em đã chết từ lâu rồi nhưng vì con mà em phải chấp nhận hắn. Từ đây em lại càng khổ đau nhiều hơn khi phải cắn răng nuốt nước mắt để chiều hắn mỗi đêm. Em cảm thấy ám ảnh và sợ hãi, kinh tởm đau đớn cùng cực mỗi khi phải quan hệ với chồng. Ngày đi làm nhưng mỗi tối đến, nghĩ tới là em hoang mang tột độ. Em sợ phải quan hệ tới mất ăn mất ngủ.

Cuộc sống thế này chắc em buông tay được rồi
Nhiều khi em cự tuyệt quá hắn điên lên đập phá đồ đạc đánh đuổi em. Hắn bắt em phải thu dọn quần áo và đuổi em đi nhưng mẹ con em biết đi về đâu với hai bàn tay trắng. Em hoang mang bấn loạn lắm mọi người ơi. Cuộc sống của mẹ con em phải làm sao đây. Giờ em như người điên vậy đó. Công việc của em thường xuyên phải trực đêm và áp lực vô cùng nhưng mỗi khi nhờ chồng trông con mà em như phải cầu xin ấy.
Sáng ra có hôm hắn gọi điện nói phải đi làm sớm nên để con 1 mình ở nhà nên em tất tưởi chạy về, thấy con chưa ăn uống gì mà bố thì ngồi chơi tán gái bên quán cafe. Em điên quá em chửi thì nó nói là ly dị mẹ đi. Em nói thật nhiều khi em muốn chết quách đi để thoát khỏi cảnh sống bị dày vò thể xác tinh thần thế này. Em mới 25 mà trông em như 52 ấy, buồn quá. Lúc mang thai em buồn quá nên giờ con trai em có đôi mắt buồn thăm thẳm thương lắm. Sinh ra làm đàn bà sao mà đau khổ đủ đường thế này hả mọi người. Em muốn làm single mom. Mọi người ủng hộ tiếp nghị lực cho em với ạ.
singlemum.vn