Viết cho các con của mẹ! Tháng 7, hè năm nay không oi ả như hè năm trước, mưa nhiều hơn, gió lạnh nhiều hơn. Vậy mà cũng đã gần 2 năm trôi qua, con gái nhỏ của mẹ cũng sắp 18 tháng.
- Sinh con ra là điều đúng đắn nhất mà mẹ làm được
- Không có anh, mẹ con em vẫn sẽ sống tốt thôi
- Hóa ra anh cưới tôi chỉ vì lòng thương hại thôi à?
Mẹ thương con gái nhỏ nhiều hơn chị 1 chút thôi, thương cho sự cố gắng của con gái nhỏ. Gái lớn còn biết mặt bố, còn có khoảng thời gian được bố quan tâm, được gọi 1 tiếng bố, và được biết mong ngóng bố về. Nhưng gái nhỏ thì không, mẹ ly hôn khi con đang thành hình trong bụng mẹ. Gái nhỏ sinh ra chưa 1 lần biết đến bố, chưa 1 lần trong đầu con có khái niệm đến từ Bố. Con thiệt thòi hơn chị, bởi vì ít nhất chị còn được mẹ chăm đến tận hơn 1 tuổi, còn con, 3 tháng rưỡi mẹ đã phải để con ở nhà với ông bà để đi làm.
Con chỉ được uống dòng sữa mẹ đến tháng thứ 8 rồi tự động bỏ bú mẹ luôn. Những ngày con còn bế ẵm, mẹ dù thương con ngàn lần, vẫn phải cố đi làm, để cho con và chị có cuộc sống tốt hơn 1 chút. Nhưng con có lẽ là 1 đứa trẻ hiểu chuyện hơn ai hết. Ngày sinh con, mẹ với bà ngoại – chỉ có 2 người vào viện lúc 0h sáng, và may mắn thay, chỉ sau 2h con đã đến bên mẹ, 3.5kg, khỏe mạnh, còn mẹ cũng đầy đủ sức khỏe. Con 4 tháng, mẹ đi làm công nhân, làm cả ca đêm, con lại ngoan ngoãn tập ti bình, tập uống sữa ngoài, mà trước đấy con hoàn toàn bú mẹ.
Mỗi đêm mẹ đều lo lắng, không biết con ngủ có ngon không, có quấy khóc không, nhưng trộm vía, đêm nào con cũng ngủ với ông, đêm chỉ dậy tu 1 bình rồi lại ngon giấc đến sáng. Con tập nói, con gọi bà, con gọi mẹ, con gọi ông, con lúc nào cũng làm nũng ông hết. Mẹ cảm giác như tình yêu của 1 người bố, con đều cảm nhận được từ ông, nên con yêu quý ông nhất mực.
Còn con gái lớn, từ ngày có em, con cũng bị nghe mắng nhiều hơn, rồi nghe cả những lúc bực tức của mẹ nữa, nhưng mà con lớn lên , hơn ai hết cũng biết tự lập, cũng biết nhường nhịn em, yêu em. Ngày em mấy tháng tuổi, bất cứ ai bế em mà không phải ông bà hay cậu hay mẹ, con đều gào um đòi em về. Đáng nhẽ ở tuổi con, sẽ là được cưng chiều hết mực, nhưng vì có thêm em, nên con chịu nhiều thiệt thòi hơn. Mẹ dù cố gắng cho các con 1 cuộc sống tốt, nhưng mẹ biết mẹ chẳng thể nào bù đắp hết cho các con của mẹ.

Mẹ chỉ cần có các con
Sai lầm của mẹ, là chọn nhầm 1 người đàn ông, để cuộc sống của 2 con không trọn vẹn, nhưng mẹ sẽ không bao giờ cho rằng, việc giữ lại 2 chị em con là sai lầm. 26 tuổi, mẹ của 2 đứa trẻ , 3 năm cho 1 mốc thăng trầm cuộc đời. Có những lúc bế tắc không tìm được lối thoát, mẹ cũng bỏ bê các con, cũng có lúc trốn mình 1 góc để lấy lại cân bằng, nhưng các con ơi, hơn ai hết mẹ thương các con nhiều lắm.
Cho dù sau này, mẹ không tìm được ai có thể bao dung cho cả 3 mẹ con mình, thì mẹ vẫn mỉm cười bình yên vì bên đời mẹ có 2 cô công chúa nhỏ rồi. Mẹ biết rồi sẽ có 1 ngày các con hỏi mẹ vì sao con không có bố? Vì sao mẹ lại ích kỉ chọn rời bỏ bố? Sau này, khi các con đủ hiểu chuyện mong rằng sẽ hiểu cho nỗi lòng của mẹ.
cfsmedonthan!