Gửi con trai mẹ… Con trai yêu, mẹ chẳng biết được đến khi nào con sẽ đọc được những dòng tâm sự này của mẹ, và đôi khi chính bản thân mẹ hy vọng rằng con sẽ không bao giờ đọc được nó, con sẽ không biết được rằng lúc này mẹ yếu đuối như thế nào. Nụ cười của con là nước mắt của mẹ.
Bắt đầu mọi chuyện là mẹ đã sai, yêu bố con rồi mang con đến thế giới này để con nhận sự tổn thương to lớn này. Mẹ thật sự xin lỗi con vì mẹ đã không cho con được một gia đình đầy đủ, mẹ biết đây sẽ là một thiệt thòi lớn cho con, và trong lòng con sẽ luôn suy nghĩ Ba con Đang ở đâu mà không ở cùng con! Không phải mẹ đã chia cắt con và Ba con mà chính bởi vì Ba con đã chọn con đường không phải mẹ con mình lúc đó con mới chỉ là một bào thai vẩn vẹn chưa đầy 3tháng tuổi. Con biết không, giây phút đó mẹ như đã chết đi, và rồi chính con đã vực mẹ dậy, con đã cứu sống mẹ.
Nhưng đến ngày con ra đời, cảm xúc trong mẹ vỡ òa. Mẹ đã đứng dậy, thôi gọi tên Ba con, mẹ buộc mình phải cất hết những kĩ niệm, mẹ loay hoay đi tìm hiểu những điều mà một bà mẹ đơn thân phải có. Mẹ đã mạnh mẽ hơn, mẹ biết kể từ bây giờ mẹ còn là một người cha nữa.Làm một người mẹ đã khó, càng khó hơn với một người mẹ đơn thân. Mẹ đã tự trách mình rất nhiều, trách bản thân khi để con không có một người ba, và rồi mẹ biết, mẹ cần phải nỗ lực gấp ba, gấp bốn lần một người phụ nữ khác để có thể nuôi con khôn lớn.
Mẹ gần như điên dại, mẹ lo lắng khi lần đầu tiên con bị bệnh, mẹ dắt con đi bệnh viện và mọi người đều hỏi mẹ ba của con đâu? Khi đó trong lòng mẹ như đau thắt lại, mẹ biết họ không có ý gì nhưng đã vô tình xát muối vào tim mẹ, mẹ cảm thấy tủi thân vô cùng. Lúc đó chỉ muốn ôm con rồi khóc thôi.con à nhưng giờ mẹ phải đi rồi, phải cho con một tương lai con ạ. Nếu khoảng thời gian tới mẹ không ở cạnh con, con cũng đừng buồn và khóc nhiều nhé, hãy nhớ rằng tất cả mẹ làm là vì con. Dù mẹ ở nơi nào mẹ cũng luôn yêu thương con. Phải tự lập con nhé. Nghe lời ông bà ngoại, học cách yêu thương bản thân mình. Đừng để bạn bè bắt nạt con à.
Hôm nay mẹ vừa viết ra những điều này vừa khóc nhưng con yên tâm ngày mai mẹ lại mạnh mẽ để bước tiếp mà. Vì mẹ biết giờ mẹ không sống cho mình mẹ mà còn con nữa, chỗ dựa bây giờ của con là me. Nam Phong à mẹ thương và yêu con lắm, nhưng những điều này mẹ ít khi nói ra để nịnh con vì đơn giản mẹ không muốn con chỉ sống trong su nịnh mà hãy sống trong thực tế con nhé. Bao nhiêu đêm mẹ ôm con khóc là bấy nhiêu đêm mẹ nghĩ đến ngày mẹ phải xa con để lo toan cuộc sống cơm áo gạo tiền, và cho con một tương lai. Mẹ xin lỗi con ngàn lần. Chỉ mong con bình yên thôi, đau khổ cuộc đời hãy để mình mẹ gánh. Sau này con trai mẹ sẽ lớn, rồi con sẽ hiểu được những gì mẹ đã làm cho con.
Còn về ba con, con hãy xem như ông ấy đang ở một nơi xa. Con cũng đừng hận thù ông ấy, có trách con hãy trách mẹ không níu giữ lại được ba con, không làm cho gia đình mình được êm ấm. Mai này khi con lớn, con hãy nhớ lời mẹ dặn đừng yêu ai rồi bỏ đó, đừng làm đau bất cứ người con gái nào, đừng như ba con bỏ lại mẹ con mình. Mẹ yêu con.
Cfsmedonthan
Bình luận bị đóng