Hôm nay là ngày thứ 2 em nằm viện, chắc có lẽ giờ này anh đang say giấc ở bầu trời bên thành phố khác. 4h sáng với những nổi niềm em cố nén chặt, chỉ mới hôm qua nghe tin nhập viện gấp vì con thiếu ối, em sợ đến bật khóc.
- Tôi hi sinh cho cả nhà họ để rồi tôi và con nhận được gì
- Em tin trên đời này có luật nhân quả
- Gửi ba- người không biết trân trọng mẹ con con!
Xung quanh toàn màu áo trắng bác sĩ, nằm trên giường bệnh cũng trắng, cái trần nhà cũng 1màu trắng như mây trời, trên người em khắp mình điều là thiết bị đo điện. Em cảm nhận được từng làn sóng nó chạy khắp người, rồi nghe tiếng tim thai nó đánh ình ịch ình ịch trên máy phát mà lòng e như thắt lại. Bác sĩ bảo em có dấu hiệu sanh, kiu em điền tên chồng vào giấy giám hộ, em chỉ biết điền tên Mẹ vào họ bảo tên này của ai. Rồi thế là em nhập viện 1 thân 1 mình chỉ có Mẹ bên cạnh.
Em xót Mẹ đi theo em từng bước, từng nơi e đi xét nghiệm, đi siêu âm hay đi đo điện tim Mẹ ngồi chờ cả tiếng. Nhìn đôi chân Mẹ sưng lên mà nước mắt em muốn trào ra như thể chưa bao giờ em được khóc vậy. 2 ngày nằm viện. Ba thì dầm mưa đem từng miếng cơm, cái gối lên cho em. Mẹ phải đi làm kiếm thêm chút tiền cho em cho cháu nên Mẹ bảo em ở đây 1 mình tối Mẹ vô với em, nằm trên giường cả ngày không biết nói với ai điều gì. Chỉ thấy mình lẻ loi quá.
Xung quanh ai cũng có người thân, bạn bè, chồng con bên cạnh, mấy chị kế bên lớn rồi vẫn nhõng nhẽo với chồng thấy cưng lắm anh à. Khi họ hỏi sao không thấy cha thằng nhỏ, em chỉ cười bảo anh đi làm xa, khi nào sanh thì anh về.
Anh ak ! Nếu có 1 ngày nào đó, anh cảm thấy tội lỗi, anh hãy đối xử tốt với người sau để bù đắp lỗi lầm quá khứ nha anh. Em bây giờ không còn ước mơ gì nữa cả, chỉ mong sau này khổ đau gì cứ gánh lên em. Mong con trai mình đừng chịu đau khổ gì cả, mong tuổi thơ của con không vì thế mà chịu ảnh hưởng, thằng nhỏ không có tội, tội là do em. Do em quá tin anh, nên bây giờ để con không có gia đình như bao người từ thuở còn trong bụng Mẹ.
Anh Ạ ! cuộc sống này có nhiều thứ trắc trở lắm, may mắn thì gặp được người cùng ta đi hết đoạn đường còn lại. Nếu không may mắn thì đoạn đường đó ta chỉ có thể đi 1 mình, em không phải là người may mắn tìm đc 1 người đi cùng e hết đoạn đường đó, nhưng em may mắn là đc Ông Trời tặng cho em 1 người sẽ ở bên cạnh em thay anh làm điều đó.
Cfsmedonthan