Phụ nữ sau ly hôn cố chấp với quá khứ, chính là tàn nhẫn với hiện tại, và tương lai của chính mình; cố chấp với nỗi đau đã cũ cũng chính là bất công với hạnh phúc họ có thể có.
-> Làm mẹ đơn thân “không dựa vào chính mình thì còn biết dựa vào ai”
Phụ nữ thường cố chấp với ký ức hơn là với một hình hài ai đó, mà họ cho là không thể quên được. Điều họ không quên được, không phải bóng hình người đàn ông hôm nay không còn yêu mình nữa, mà là hồi ức về một người chồng từng là gia đình của mình.
Phụ nữ sau ly hôn thường đem cả chính mình của một cuộc hôn nhân bất hạnh ra khỏi nhà, nghĩa là, họ mang theo chính mình mất mát, tổn thương, tuyệt vọng, và đầy phẫn uất bước vào một cuộc sống mới. Rồi họ lại tiếp tục sống một cuộc đời mới nhưng vẫn với chính mình của quá khứ cũ. Vì phẫn uất mà không thể thấy bình yên, vì tổn thương mà khó hạnh phúc, vì tuyệt vọng mà cạn hết niềm tin vào đàn ông và cuộc đời.
Phụ nữ nếu không may gặp phải người chồng trăng hoa, tệ bạc, thì phải tự tìm đường lui cho mình bằng tờ đơn ly hôn. Dẫu có đớn đau, dằn vặt, và tiếc nuối những tháng ngày từng xem nhau là tất cả, từng nghĩ mình đã có tất cả hạnh phúc trong tay, thì phụ nữ cùng đừng dại dây dưa, níu kéo.
Thế nhưng, dẫu dứt tình đoạn nghĩa với chồng, thì phụ nữ cũng đừng bao giờ bỏ rơi con cái của mình. Hãy chỉ rời khỏi nhà, rời khỏi cuộc hôn nhân đẫm nước mắt, khi bạn mang được con cái theo bên mình.
Chồng hôm nay là của mình, mai có thể là của phụ nữ khác, nhưng con cái là người ta dứt ruột mang nặng đẻ đau, thì muôn đời vẫn là máu mủ ruột rà. Dẫu có căm hận chồng đến mấy, cũng đừng bắt con cái phải chịu tổn thương, cũng đừng bắt con cái phải sống cảnh bơ vơ không có mẹ bên cạnh, thậm chí phải sống cảnh dì ghẻ con chồng.. Bởi bố của chúng, nếu yêu con đã không phản bội vợ, mà nếu có yêu con, thì họ là đàn ông cũng không thể nào chăm sóc con chu đáo như mẹ ruột.
Hãy biết nhận lấy những gì mình xứng đáng được nhận, đừng để lại tất cả bởi có ngày nhân tình của chồng dù không làm gì cũng được hưởng mồ hôi nước mắt của bạn có đáng không? Hơn hết, đàn bà sau ly hôn cần tiền để có thể tự chăm sóc mình, tự bảo vệ mình và con.
Trước khi đặt bút ký vào đơn ly hôn, đàn bà phải chắc rằng mình đủ khả năng tài chính để sống tốt, để không cần lệ thuộc vào chồng vẫn ngẩng cao đầu mà sống. Đừng ly hôn, khi bạn chưa có một công việc ổn định, chưa có các thỏa thuận phân chia tài sản cụ thể, rõ ràng. Nếu vì sĩ diện mà chấp nhận ra đi tay trắng, thì bạn quá dại, bởi “của chồng công vợ“, chồng bạn có được ngày hôm nay, một phần không nhỏ là nhờ sự vun vén, hỗ trợ của vợ.
Đàn bà đã cũ lại càng phải xinh đẹp, đừng nghĩ rằng thanh xuân cũng đã kết thúc khi chấm dứt hôn nhân. Dù ở tuổi nào, nhan sắc luôn là “vũ khí lợi hại” của người đàn bà. Dù buồn khổ cỡ nào, cũng không quên phải làm đẹp, đẹp để kiêu hãnh nói với đời rằng, vốn dĩ ta không hề sai, cũng không phải không có giá trị.
Một lần bất hạnh đủ rồi, từ giờ đàn bà càng phải chiều chuộng bản thân mình hơn, càng phải hạnh phúc hơn nữa, bởi rằng họ xứng đáng. Là đàn bà phải ghi nhớ, đã từng tổn thương và bất hạnh, thì càng phải khao khát hạnh phúc hơn bao giờ hết.
Đàn bà khi đã quyết định ly hôn, hãy bước ra khỏi nhà với chính mình của những tháng năm chưa từng tổn thương, và mất mát. Khó đó, nhưng nhất định bạn phải cố gắng tìm lại chính mình khi ấy. Đàn bà ly hôn, phải tìm lại được bản ngã mình từng có, phải thấy lại bản thân xứng đáng, và đủ giá trị với hạnh phúc. Hãy nhớ, không quan trọng mình đã bước qua dở dang thế nào mà hơn hết chính là bản thân vẫn đủ đáng giá ra sao…
Ly hôn như một cánh cửa, một lần cũng không nhìn lại, bỏ lại hết chính mình từng khổ đau và bất hạnh. Rồi lại sắm những bộ váy niềm vui, và hạnh phúc mới, lại trang điểm cho mình nụ cười rạng rỡ và hy vọng về một ngày mai tốt đẹp. Vì chỉ có khi vứt bỏ hết những gì thuộc về quá khứ, đàn bà mới lấy lại kiêu hãnh mình từng có…
Medonthan!