Lúc đó mình 24t đã trải qua 2 mối tình, buồn và muốn lấy chồng cho xong chuyện, anh nhà Hà Nội nhưng thuộc diện nghèo chả gì thì cũng không mất tiền thuê nhà. Nhà anh 56 m2 và có 2 anh e trai, anh cả lấy vợ có 1 đứa con gái ở tầng 2 ăn riêng ( nhưng chung công trình phụ tầng 1, còn tầng 1 ngăn đôi bằng cái tủ của vợ chồng mình bên kia là bố mẹ chồng .( Bố mẹ chồng ăn chung với mình và là vợ chồng mình nuôi ).
- Vì con, để con được hạnh phúc, tôi cam chịu ..?
- Em hôm nay không còn gì cho anh nữa đâu
- Đắng đo về quyết định làm mẹ đơn thân ?
Lúc lấy chồng anh bảo chỉ có giường cũ 1m2 và tủ cũ, mình nghĩ tủi thân nên bảo anh cố lo giường tủ còn em lo ảnh cưới, nhẫn và chăn đệm. Quê mình có tục thách cưới nên nhà mình thách cưới nhà trai 10 triệu , lúc mở phong bì ra chỉ có 3tr mà thôi, bố mình giận giữ đòi trả lễ nhưng thương con và chuyện đã rồi. Để cho con gái lấy chồng thuận lợi.
Đinh mão phải cưới 2 lần nên ăn hỏi rước dâu lần 1, trên xe cùng nhà trai về mẹ chồng đưa 1 nắm tiền lẻ 500d và 1 nghìn bảo có xe hoa đi ngược chiều hoặc qua cầu thì thả 1 tờ, mình nghe vậy rồi thả, thả … gần về tới hà nội thì hết, chồng mình hỏi ông anh họ đưa thêm em tiền lẻ thì nghe mẹ chồng nói ” đéo mẹ, thả gì mà nhanh thế, này lấy vợ xa có mà thúng tiền” cả họ nhà trai trên xe bảo sao lại nói thế, đưa nó có ít sao đủ được. Vừa lấy chồng xong , về nhà chồng chưa kịp gọi họ là bố mẹ thì nghe mẹ chồng nói thẳng mặt : ” họ nhà gái như dở hơi, chụp gì lắm ảnh thế tiền đâu tao trả, mai tao sang bảo thợ ảnh cái nào không cần thiết thì không được in ra”, mình nóng mặt bảo để tiền ảnh đấy nhà gái trả, mấy hôm sau thợ ảnh mang trả ảnh đòi tiền mình phải móc tiền túi ra hơn 2 triệu trả, xem ảnh đúng là toàn ảnh chụp ở nhà trai lúc chưa đi bê tráp thật. Cú !
Đêm tân hôn hì hục đếm phong bì, cứ tưởng phong bì của mình được cầm để trả tiền hoa hoét nhạc sống đỡ ba mẹ nào ngờ chồng vơ hết bải đưa đây mai thanh toán tiền cỗ. Hóa ra lấy vợ ba mẹ không lo cho 1 cái gì chỉ là đi mời hộ thôi. Cú !
Chả có điều kiện đi trăng mật như người ta sau ngày cưới 2 vợ chồng đi làm luôn, tiền nong vét sạch trả nợ cho đám cưới nhà chồng, mình phải bán chỉ vàng bà nội cho hôm cưới để chợ búa thức ăn tới ngày lấy lương. Ngày lấy lương chồng bảo tiền để anh cầm anh đi chợ cho em bầu bí đỡ vất vả, từ đó mình không hề biết lương chồng được bao nhiêu, không bao giờ mình đc cầm tiền chồng, lương mình dành dụm mua máy giặt, ti vi, bàn ghế vì nhà họ chả có gì . Chắc do nhà nghèo nên chồng rất tằn tiện và chi li, ăn uống cho bà bầu mà dông dài, thèm gì muốn gì không bao giờ chồng mua, đành lúc đi làm mua ăn nhưng không dám kể. Lúc sinh đẻ chồng cũng lo hết cho.
Là con gái đầu lòng, sinh non con được 1,9kg vì ăn với mình nên bà nội trông cháu cho đi làm. Thương con thiếu tháng nhẹ cân nhưng chồng và mẹ chồng bảo nuôi lâu khác lớn, mua sữa đắt tiền làm gì cho nó ăn sướng nó quen lớn khó nuôi, sót con nên mình kệ , dốc hết tiền bồi dưỡng cuộc sống con. Rồi con ốm đau đi viện, con người ta thì ra thẳng viện Nhi khám, con nhà mình chồng bắt theo bảo hiểm, thuốc men nhiều loại phải mua ngoài. Không dám mở mồm đòi chồng mua, phải bán thêm chỉ vàng quà hôm cưới nữa để lo cho con. Rồi chồng biết, nó nhiếc móc mình đủ thứ bảo mình “đói ăn vụng túng làm liều” mẹ chồng thì “có ngày nó bán cả nhà này đi nó ăn”. Lấy chồng đúng là không biết được đằng nào mà lần.
Xích mích nối tiếp xích mích , tất cả vì tiền nong kinh tế, rồi chồng kêu tiền để trong tủ bị mất, mẹ chồng kêu mất “vòng ngọc” – từ ngày bước chân về có nghe bà nói vòng ngọc bao giờ đâu.
Con còi cọc ăn uống dông dài nhờ bà cho uống thuốc bà bảo quên , nhắc nhiều bà bảo mày ở nhà mà trông. Tiêm chủng hết mũi miễn phí bảo tiêm dịch vụ cho con chồng bảo không cần. Suốt ngày đay nghiến mình chuyện tiền nong, bảo mình ăn không góp, cú quá từ sau lương tháng được 3,5tr mình bảo chỉ được 2,5tr thôi, hàng tháng đưa chồng 2,5 còn đâu dấu.
Từ đó mua gì tiêu gì cũng xin chồng, mỗi lần hết xăng nó đưa 30k đổ, 3 ngày đưa cho 20k tiêu vặt. Tiền riêng vẫn có nhưng vẫn phải moi từng đông của nó biết phải làm sao. Rồi mình viêm lộ tuyến, u nang buồng trứng phải đi khám chồng đưa 50k, kêu không đủ nó đưa 200k, đi khám hết hơn 1 triệu, hôm sau đi làm bảo nó đưa tiền đổ xăng nó bảo tiêu đéo gì mà lắm thế. Rồi cay cú cãi nhau tam bành. Lấy chồng mà khổ quá các mẹ ah.
Bố mình ở quê làm trang trại thua lỗ đành bán trang trại để trả nợ, lấy vợ cho em trai, đầu tư quán internet cho nó làm. Mẹ chồng và chồng mình hực lên bảo bán đất đớp 1 mình không cho họ đồng nào, tết chồng mình không về chúc tết ba mẹ vợ. Mình phải mua quà về nói dối chồng bận không về được nên bảo con mang quà tết về…..
Mình phải mua quà về nói dối chồng bận không về được nên bảo con mang quà tết về. Mẹ chồng bảo bố mẹ nó đéo xuống chúc tết tao thì việc đéo gì mày phải về .
Bố chồng mình bị nhồi máu cơ tim dự định mổ mất gần 100 tr cả nhà đi vay, ba me đẻ mình không có, mình hỏi chú ruột vay đc 15 tr xong không mổ nữa lại mang trả. Cả chồng mà mẹ chồng nhai đi nhai lại là thấy nạn mà không cứu ( ý ba me mình bán đất nhiều tiền mà không cho vay ).
Rồi anh chồng sinh đứa thứ 2 là con trai, vậy là tiếng đẻ vịt giời mình được nghe đi nghe lại
– Bán đất đéo mang được đồng nào về rồi còn đẻ vịt giời.
– Con dâu người ta thế mới gọi là con dâu chứ , lấy chồng về nhà chồng cho ba me chồng đi du lịch thái lan. Phú quốc …
– Bà A thế mà sướng , vớ được con dâu vừa xinh xừa giàu lương 10 tr đưa hết mẹ chồng cầm
– Nhà ngoại thế mới là ngoại chứ như nhà ngoại con này có ăn dái nó ( khi nghe ai khoe nhà ngoại cho tiền ).. vân vân và vân vân.
Lý do con hơn 4t rồi mình ko chịu đẻ đứa nữa, ý nghĩ phải ly hôn thôi thúc nhưng sợ nó giành quyền nuôi con của mình. Uất lắm thôi không chịu được thêm giây phút nào nữa . Giờ mình nên làm sao để tốt nhất.