Cho đến thời điểm này tôi đã có 3 năm có lẻ hạnh phúc trong cái tình yêu mà tôi ngỡ như bất diệt này. Khi ngồi gõ những dòng chữ này là lúc tôi nhận ra rằng đừng yêu thương một ai đó quá lâu.
- Đàn bà à! đơn thân thì đã sao, hãy cứ sống thật rạng ngời
- Mẹ đơn thân hãy tự tìm ánh sáng hạnh phúc cho riêng mình
- Có không giữ, mất đừng tìm
Mỗi người đều có những đặc điểm riêng và bạn cũng không ngoại lệ. Và khi một ai đó chú ý đến bạn, họ sẽ thấy những điều đó thật đặc biệt, thật cuốn hút họ. Rồi họ tán tỉnh bạn, luôn bên bạn mọi lúc mọi nơi, họ cuốn bạn vào vòng xoáy của họ. Mỗi ngày bạn đều nghe thấy giọng nói của họ và nhìn thấy nụ cười của họ. Và rồi bạn và họ yêu nhau. Những phút giây bên người đó thật đặc biệt. Người đó yêu thương quan tâm bạn hết mực, luôn lo lắng chăm sóc cho bạn
Mỗi ngày từ khi thức dậy tới khi đi ngủ họ luôn hỏi han bạn. Một cơn mưa phùn thôi cũng lo sợ bạn sẽ ốm. Mỗi tối điện thoại của cả 2 luôn nóng ran vì bạn với họ cùng nói chuyện đều không muốn ngừng. Thậm chí họ còn sợ ngủ nhiều vì sẽ bớt đi thời gian nói chuyện với bạn. Mỗi cuối tuần bạn với họ quấn quýt như đôi sam, cùng đi ăn, cùng đi chơi, cùng đi dạo phố, … Mỗi năm dù không có điều kiện dư dả họ vẫn cố gắng dành một chuyến đi chơi ngoại tỉnh cho bạn.
Tình yêu cứ thế êm đềm trôi, hạnh phúc luôn đong đầy, cảm giác như tình yêu này duy chỉ có màu hồng. Một năm trôi qua – bạn và người ấy vẫn say đắm. Hai năm trôi qua – thời gian yêu như mới vừa đây. Ba năm trôi qua – mọi thứ vẫn không thay đổi, vẫn say đắm và đầy nhiệt huyết. Lúc này bạn thật sự tin rằng có thứ gọi là cổ tích trong tình yêu. Năm thứ tư ….

Có bên ta, rồi cuối cùng họ cũng bỏ ta đi
Bất chợt nhận ra rằng bạn với người ấy thường hay tranh luận và mỗi lần tranh luận đều khá gay gắt. Bất chợt nhận ra rằng lâu rồi người ấy không còn ôm bạn thật chặt, hít hà mái tóc bạn nữa. Bất chợt nhận ra rằng bạn thường xuyên nhớ về những kỷ niệm êm đềm ngày xưa hơn là hiện tại. Và rồi những điều “đặc biệt” mà ngày xưa họ say mê về bạn giờ lại là điều khiến họ khó chịu. Họ không muốn những “thứ riêng biệt” đó của bạn duy trì nữa, họ muốn bạn “giống như mọi người”?
Bạn đã nghĩ như vậy, bạn nghĩ họ đúng, bạn nghĩ yêu thương này đủ để bạn thay đổi. Và bạn cố gắng, thật chậm rãi để thay đổi tính nết mấy chục năm qua, rồi cuối cùng bạn cũng nhận ra rằng người đó vẫn không thay đổi thái độ đó với bạn. Sau bao đêm đẫm nước mắt, dằn vặt rồi bạn cũng quyết định sẽ vẫn sống là chính bạn vì dù bạn có thay đổi thì mọi thứ cũng vẫn không còn như trước nữa, bạn nhận ra sự thật là chuyện này không phải do bạn. Không phải bạn cần thay đổi mà chính họ đã thay đổi.
Nhưng sau bao nhiêu năm, hơi thở người ấy, mùi người ấy đã ăn sâu vào từng thớ thịt trên cơ thể bạn rồi. Bây giờ bạn phải bóc tách ra dần dần – như từng đường dao cứa vào da thịt, từng nhát từng nhát một. Không chỉ thể xác bạn đau đớn mà tận cùng những sợi dây thần kinh trên khắp cơ thể bạn đều tê buốt. Rồi sau đó với cơ thể đầy thương tích như vậy, bạn phải bó bột nó. Có thể một, hai tháng hoặc một hai năm. Nhưng nếu không may, vết thương khó lành, cứ rỉ máu, đau buốt thì có khi kéo dài suốt đời với những vết sẹo.
Vậy nên, mình không khuyên các bạn gái đừng yêu say đắm, yêu hết mình mà khuyên các bạn rằng đừng yêu lâu quá. Một năm, hai năm thì hãy kết hôn đi. Hãy để đàn ông hướng đến gia đình, đến con cái, đến chăm lo hạnh phúc gia đình, để không còn thời gian để ý quá vào tiểu tiết. Cũng có những người may mắn, yêu thương lâu và kết hôn vẫn không ngừng yêu nhau nhưng cũng có rất nhiều người như mình. Yêu thương vô điều kiện với một ai đó quá lâu chính là tự giết chết bản thân. Thời gian lấy đi của bạn nhiều thứ lắm: tuổi xuân, sắc đẹp, sự cố gắng, hy vọng, … và lấy đi tình yêu của người đó dành cho bạn nữa. Vậy nên đừng yêu ai đó quá lâu!