Phụ nữ bao dung là vậy, chịu đựng là vậy. Bởi, khi có chồng, có con còn nhiều thứ quan trọng hơn là cảm xúc hờn ghen, đau khổ trong lòng họ. Họ nghĩ rằng, bỏ qua thêm một lần, tha thứ thêm một lần thì gia đình sẽ trọn vẹn, ấm êm cho con. Nhưng đàn ông nhiều khi lầm tưởng về sự chịu đựng của phụ nữ.
->Có từng khóc đến không thở nổi, mới biết bản thân vẫn còn có thể cười bình yên thế nào.
Đàn ông nghĩ rằng dù có chuyện gì, có gây ra tội lỗi gì thì người phụ nữ chẳng dám rời bỏ, chẳng dám dứt áo ra đi. Nhưng đàn ông nên nhớ, đàn bà giỏi chịu đựng nhưng là với người biết thay đổi, biết quay đầu. Trái tim phụ nữ không phải là sỏi đá. Sức chịu đựng của phụ nữ không phải vô hạn. Khi nhận ra, nước mắt rơi là vô nghĩa, sự chịu đựng chẳng mang lại kết quả gì thì người đàn bà sẽ dứt áo ra đi.
Người đàn ông đó luôn xây dựng cho mình một khuôn mẫu lý tưởng trong mắt bạn bè và xã hội. Họ nói rằng vợ mình không làm được việc gì chỉ biết ăn bám, nội trợ không giỏi, so sánh vợ mình với vợ người ta. Ừ thì họ đành cam chịu vì con. Họ không biết được rằng vợ mình đã hy sinh cái tuổi xuân xanh của mình để làm vợ làm mẹ. Lắm lúc nhìn bạn bè đi làm cơ quan này, văn phòng kia mà chạnh lòng, rồi mỗi lúc con ngủ, cầm tấm bằng đại học trên tay nhìn ngắm thật lâu lại thở dài cất vào ngăn kéo.
Tôi đã và đang chứng kiến câu chuyện đó của đứa bạn thân, thật lắm xót xa cho một sự hy sinh không được công nhận bởi chồng cô ấy. Đến với nhau lúc còn tay trắng, khi anh có tất cả sự nghiệp, danh vọng thì anh lại quên đi cô. Anh bắt đầu trách móc và đòi hỏi những điều vô lý, còn cô thì chỉ biết cam chịu và thay đổi theo ý của anh.

Sau những năm tháng làm vợ người ta cô chỉ lãi mỗi đứa con ngoài thân xác heo hon, ốm yếu. và giờ cô bất lực khi biết anh có người thứ ba. Anh gọi cô là ” con vợ” rồi xưng “mày tao” với nhau. Anh đồng cảm với người phụ nữ khác khi họ là mẹ đơn thân nhưng lại không thể đồng cảm với vợ mình. Đã là phụ nữ ai cũng như nhau cũng biết đau khổ và tổn thương. Anh vì sợ người khác tổn thương mà làm vợ mình đau khổ như vậy thì có đáng không?
Chúng ta đừng có việc gì cũng đỗ lỗi cho ông trời, hạnh phúc hay đau khổ đều là do ta chọn vì mọi chuyện xảy ra vào thời điểm đó không ai biết trước được. Nếu chọn lựa trắng né đau khổ thì sẽ càng đau khổ gấp bội lần chỉ khi nào dám đối diện và đương đầu với nó chúng ta mới thật sự bình yên. Ly hôn không có nghĩa là hạnh phúc của phụ nữ sẽ chấm hết, chỉ là chúng ta không còn dành hạnh phúc đó cho chồng nữa mà vì con vì bản thân chúng ta không đáng phải chịu đựng như vậy.
Medonthan!