Dù rằng mình đã hối hận và ăn năn, nhưng chồng mình vẫn không thể tha thứ cho mình. Anh nói vì con vẫn cho mình về với gia đình, nhưng tình cảm thì không còn nữa, giờ chỉ là sống vì trách nhiệm vì con mà thôi.
- Nhớ rằng dù có ly hôn thì cha mẹ vẫn luôn yêu các con
- Sau này hãy cứ ngẩng cao đầu con nhé
- Vợ chồng chia ly, em sợ làm tổn thương con
Mình cũng từ đó cố gắng rất nhiều, vung đắp tình cảm rất nhiều để lấy lại tình yêu từ anh, cơ mà mình vẫn bâng khuâng, không biết là phải lấy lại tình yêu từ anh không, vì mình không xác nhận được anh có yêu mình hay không. Tụi mình quen nhau 8 năm, cưới nhau được 5 năm, có với nhau cô con gái lém lỉnh cũng được 4 tuổi rồi. Anh vẫn thế, là con người của xã hội, mải mê kiếm tiền, bạn bè bên ngoài. Ai cũng khen anh, là người năng động, tốt tính và đẹp trai.
Cơ mà 8 năm qua là mình theo đuổi anh, cũng may mắn trong các cô gái mình được anh lấy làm vợ, đơn giản là vì có baby nên mới chịu cưới, nhiều lúc mình nghĩ nếu không có baby trước có lẽ không đến lượt mình, vì trong thời gian quen nhau anh luôn nói mình và anh là đôi đũa lệch, anh sẽ không chọn mình. Thời gian đó, mình cũng đau khổ lắm, nhưng yêu anh quá, mình chấp nhập như cái đuôi, lẽo đẽo chạy theo anh. Và rồi cũng được trọn vẹn, nhưng đời có như là mơ.
Cuộc sống hôn nhân ai nhìn vào cũng khen, cũng ngưỡng mộ, nhưng chỉ có người trong cuộc mới hiểu. Mình có cả thế giới, nhưng trong lòng lại chơi vơi, có nên buông tay để được nuôi nâng con trong bình yên hay giữ cho con có bố và phải sống trong dày vò chính bản thân vì sai lầm của chính mình?
(Dấu tên)