Chào các mẹ!
Tôi hiện đang sống tại Đà Nẵng và đây là lần thứ 3 tôi chia sẻ những dòng tâm sự với các mẹ, có lẽ vì chỉ có các mẹ mới hiểu được nỗi đau và cùng chia sẻ nỗi đau đó.
- Cám ơn bác, con “chửa hoang” nên toàn phải thế ạ
- Mẹ mong con mạnh mẽ đi qua chông gai cuộc đời
- Tội cho cô gái đó
Tôi và chồng tôi cưới nhau được 2 năm. Khó khăn lắm tôi mới có thai sau bao lần chạy chữa, cứ nghĩ khi mang thai tôi sẽ có cuộc sống hạnh phúc hơn bên người chồng mà tôi yêu quý nhưng cuộc sống không như mơ….
Sức khỏe không tốt, công việc lại đòi hỏi đi lại nhiều tôi đã phải xin nghĩ việc và về quê nghĩ dưỡng 1 thời gian, chồng tôi cũng khuyên tôi nên nghĩ để mẹ và con được khỏe. Một thời gian tôi trở ra và… những ngày tháng tiếp theo với tôi như sống trong địa ngục. Chồng tôi có người phụ nữ khác và cũng là một người mẹ đơn thân, có lẽ vì chìm đắm trong tình yêu mới chồng tôi ngày một sa đoạ, từ nghĩ làm đến nợ nần rồi đi không về nhà, 1 ngày, 2 ngày rồi 1 tuần…. Đương nhiên tôi không để yên nhưng cũng không làm lớn chuyện.
Tôi nói chuyện nhỏ nhẹ với chồng và khuyên chồng trở về với gia đình nhưng bao nhiêu cố gắng của tôi coi như đổ sông, đổ biển. Tôi viết đơn li dị chồng tôi liền ký mà không hề suy nghĩ. Cầm lá đơn trên tay tôi rưng rưng nước mắt, tôi khóc thật nhiều,khóc cho những ấm ức mà bấy lâu nay tôi phải chịu. Tôi nghĩ mình đã giải thoát cho bản thân,giải thoát cho cuộc hôn nhân không hạnh phúc nhưng lại một lần nữa mọi chuyện không như tôi nghĩ.
Tôi không thể về nhà ba mẹ đẻ mà sinh được vì em gái tôi cũng vừa mới sinh, ba mẹ cũng không biết chuyện của tôi vậy là tôi đành phải gác chuyện li hôn sang một bên tiếp tục chịu đựng. Với số tiền ít ỏi còn lại tôi hy vọng sẽ đủ để tôi trang trải và trả tiền viện phí. Tôi chỉ hy vọng con tôi được khỏe mạnh. Giờ đây chỉ còn 2 tuần nữa là con tôi chào đời và tôi cũng đang tập tành kinh doanh mỹ phẩm với hy vọng có chút tiền trong tay mà lo cho con sau này. Tôi mong cho thời gian trôi nhanh hơn để tôi có thể thoát khỏi cuộc hôn nhân bất hạnh đó. Mong các mẹ hãy cho tôi thêm động lực để đủ sức chịu đựng cho đến ngày tôi ra đi.
Cfsmedonthan
Bình luận bị đóng