Sau khi mang thai bé là những ngày vừa hạnh phúc vừa yêu đời của em, những lúc con đạp bụng, những nhịp tim đập. Và cũng là những ngày tháng đầy nước mắt của em. Có những chuyện nhỏ nhỏ nhỏ lắm rồi cũng thành thật to, rồi em đã ôm trong mình đứa con thân yêu và những nỗi buồn, em khóc nhiều.
Em và chồng hay cãi nhau cũng vì chữ Tiền thôi các mẹ ạ. Cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn khi chồng em chịu khó tiết kiệm , nhà em thuộc diện khá hơn chồng, chồng làm cán bộ nhà nước lương em không hề đụng đến, em sống bên nhà mẹ, chồng em tới lui. Rồi 9 tháng trôi qua một bé trai ra đời kháu khỉnh bé sinh sớm 15 ngày giống ba nó y hệt, đêm trước sanh. em có năn nỉ chồng về ngũ nhưng chồng làm biếng không về, thế là đêm đó em đẻ luôn. Không chồng bên cạnh em rất buồn. Từng tháng từng tháng từng trôi qua chuyện từng lời nói làm chúng em xa cách, em có ý định ly hôn các mẹ à, chồng em không nuôi con em được một ngày về chỉ nằm ngũ, con khóc kệ con, vợ mới đẻ làm như vợ khỏe mạnh lắm, chỉ bên ngoại lo , chi tiền cũng bên ngoại mọi thứ.
Vậy mà còn không vừa lòng chồng. Chỉ muốn moi móc tiền bên nhà em. Mỗi lần em hỏi tới lương là chồng em làm mặt nặng mặt nhẹ, em lấy có vài triệu mua sữa cho con ( thật sự em không cần nhưng lấy bỏ ghét) vậy mà nữa tháng k thăm mẹ con, không thèm gọi , không nhớ gì cả. ( Cơ quan làm cách nhà em 5km ) em chỉ ấn tượng 1 cấu làm em nhớ mãi ” không tiền thì không hạnh phúc ” thế thì em phải móc tiền bố mẹ để đổi lấy hạnh phúc đấy các mẹ.
Con e nay 6 tháng em muốn ly hôn, đã viết, đã kí. Mỗi lần cầm ra lại thấy hai cha con ôm nhau đùa giỡn em lại chạnh lòng, em sợ con thua thiệt, em sợ con tủi thân, em chỉ thấy em may mắn hơn các mẹ khác chút là không lo về chuyện ăn mặc nên em ly hôn xong thì em cũng không cần lo gì cả.
cfsmedonthan