Bước qua một cuộc hôn nhân đổ vỡ, người phụ nữ ly hôn như tôi chỉ muốn nhắn gửi vài điều đến đàn bà. Dù bạn đang hạnh phúc hay bất hạnh, tôi nghĩ bạn cũng nên một lần biết qua để không phải hối hận trong tương lai.
Cãi vã không phải là dấu hiệu xấu
Tôi và chồng cũ từng có nhiều cuộc cãi vã, thậm chí có thời gian không còn muốn nhìn mặt nhau. Nhưng sau này rồi tôi mới nhận ra đó là những điều rất thường tình trong bất kì cuộc hôn nhân nào. Chỉ là tôi và chồng đã cãi hay chán nhau sai cách.
Vợ chồng cãi nhau, suy cho cùng đều là vì muốn chứng minh bản thân đúng. Những mâu thuẫn đều là vì không chấp nhận được điều gì đó ở đối phương. Nhưng đến cùng, nếu chỉ để chứng minh cả hai tách biệt đúng hoặc sai, thì hôn nhân sẽ chẳng bao giờ có điểm chung. Một cuộc hôn nhân hạnh phúc không phải là sự riêng biệt tách rời như thế, mà là chấp nhận, là học cách hòa hợp.
Đích đến cho những cuộc cãi nhau giữa hai vợ chồng nên là làm sao để không đứng tách biệt công kích, và lên án nhau. Cãi nhau là để hiểu nhau hơn, để biết là dẫu là vợ chồng vẫn có những suy nghĩ và quan điểm khác nhau. Chúng ta phải tôn trọng nhau, hiểu cho nhau, hơn là từ chối chấp nhận nhau.
Việc chán nhau cũng thế, sẽ phải xảy ra khi là vợ chồng. Bạn có thể chán chồng, và ngược lại. Nhưng hãy xem đó là điều đương nhiên, đừng cho rằng đó là dự liệu cho việc ly hôn. Giữa vợ chồng cần có lúc thấy đối phương kém hấp dẫn, để tìm ra cách làm mới hôn nhân.
Thật ra, những cuộc hôn nhân 10 năm 20 năm, hay thậm chí nhiều hơn đều đã trải qua nhiều cuộc đổi mới. Ở đó, cả vợ chồng đều thừa nhận đối phương đã có lúc không còn sức hút với họ. Nhưng đó là cần thiết, như mọi bộ máy lâu năm đều cần thêm dầu nhớt để chạy trơn tru hơn. Hôn nhân cũng thế, đều cần phải duy trì, giữ gìn và làm mới.
Tài sản quý giá nhất của bạn không chỉ là con cái
Những ngày tháng không còn yên ấm bên chồng, tôi từng có suy nghĩ tài sản quý giá nhất của tôi chỉ có con cái. Tôi đã nghĩ bản thân không cần gì nữa, chỉ cần sống cho con cái. Nhưng sau này tôi mới phát hiện mình khi ấy đã nghĩ sai.
Cuộc hôn nhân của tôi lúc đó chưa phải là hết cứu vãn, nhưng vì suy nghĩ đó, tôi thật sự đã buông xuôi. Rất lâu sau này, chồng cũ của tôi đã từng nói, rằng cũng trong thời gian đó anh ấy thấy tôi không cần anh ấy nữa. Một người buông, một người không được giữ lại, vậy là đổ vỡ.
Huống hồ, không chỉ con cái quý giá, bản thân bạn cũng quý giá. Đừng có suy nghĩ chỉ sống vì con còn bản thân thế nào cũng được. Bạn có thể là một người mẹ tốt và hạnh phúc thì cớ gì chỉ có thể trở thành một người mẹ bất hạnh?
Hãy cho bản thân những mức chịu đựng hạn định trong hôn nhân
Tôi đã rất nhiều lần nhân nhượng chồng. Khi mới vừa sinh con, chồng tôi vì muốn phát triển sự nghiệp đã đi đến một thành phố khác. Đó là lúc phụ nữ cần chồng nhất, nhưng tôi vẫn chấp nhận, xem như đó là một sự hy sinh. Sau khi con được hai tuổi, chồng tôi được tăng lương nhưng vẫn phải làm việc xa nhà.
Tôi vẫn chịu đựng, chấp nhận việc không có chồng bên cạnh. Đến khi con tôi 4 tuổi, chồng tôi lại có ý muốn chuyển công tác đến một thành phố xa hơn. Dù không vừa lòng, nhưng tôi cũng không phản đối chồng. Đến khi con tôi 5 tuổi thì tôi phát hiện chồng ngoại tình. Thay vì nhận mình sai, anh ấy lại đổ hết cho hoàn cảnh sống xa vợ.
Điều tôi muốn nói là có những hy sinh, chịu đựng mà bạn nghĩ là vì chồng nhưng thật ra anh ta chẳng mấy phần cảm kích. Nếu bạn không thích chồng làm việc xa nhà, thì nhất định đừng để anh ấy đi. Nếu bạn không thể chịu đựng được điều gì đó, hãy nói ra. Đừng im lặng cho đi, vì có khi đối phương họ còn không biết bản thân được nhận những gì.
Sự phản bội hay ly hôn không chỉ là kết quả ngày một ngày hai
Không phải tự dưng có một ngày trời âm u vậy là chồng phản bội bạn. Cũng như tờ giấy ly hôn không xuất hiện chỉ vì một lần cả hai cãi vã rất lớn. Sự phản bội bắt nguồn từ một quá trình đã rất dài. Từ những gì nhỏ nhặt nhất, đến những vết nứt lớn nhất. Ly hôn đã là bước đường cùng sau khi cả hai đã đi một quãng đường dài không có nhau cạnh bên.
Bởi thế, hãy nghĩ về ngoại tình là một sự thay lòng đã có thời gian và tâm ý sẵn. Hãy nghĩ về ly hôn là một cái kết cho một quá trình không còn có thể bên nhau nữa.
Hãy luôn nhắc bản thân muốn gì mỗi ngày
Khi đã ly hôn, tôi mới nhận ra một điều, rằng suốt năm tháng làm vợ, tôi chưa từng hỏi bản thân muốn gì. Vì thế mà chồng cũng chưa từng biết hay hỏi tôi muốn gì. Nếu bạn không tự đòi hỏi, mong muốn cho chính mình thì người bạn đời cũng không hề biết bạn cần gì và muốn gì. Cũng như nếu bạn không ý thức bảo vệ và yêu chiều bản thân thì người ta cũng không nghĩ được đến việc đó.
Hôn nhân không phải là nơi chỉ để bạn yêu thương bạn đời, mà còn là phải yêu thương và đòi hỏi được yêu thương.
Cuộc đời rất dài, đừng chung sống với người đã không còn phù hợp với bạn
Tôi quyết định ly hôn khi đã 45 tuổi. Ở độ tuổi chẳng còn xuân thì gì nữa ấy, ai cũng nghĩ tôi thật khờ dại khi ly hôn. Nhưng bản thân tôi lại nghĩ, tôi sẽ còn sống mấy mươi năm nữa, hay là còn sống được vài năm nữa đây? Dù là thời gian còn lại có dài thênh thang hay xui rủi chỉ ngắn ngủi khó đoán, tôi cũng thấy nào có thể ở bên một người đã không còn phù hợp cho mình? Còn dài thì thật chán chường mỏi mệt, còn ngắn thì thật quý giá biết nhường nào để tạm bợ.
Tôi chọn ly hôn chỉ vì nhận ra bản thân muốn sống một cuộc đời vui hơn, hơn là cố giữ một cuộc hôn nhân đổ vỡ, chỉ vậy thôi.
Medonthan