Đêm đã khuya khi mọi người đã yên giấc thì tôi vẫn còn thức để canh 2 bé con nằm ngủ! một bé 4 tuổi và một bé 7 tháng. Vừa chăm con vừa gặm nhấm bao nhiêu tủi hờn khi màn đêm buông xuống!
- Ngay bây giờ, em thực sự bế tắc, tủi thân và thương con
- Anh ấy hỏi tôi:”Tại sao em lại không xác định với anh?
- Có người hỏi mẹ làm mẹ đơn thân có vui không?
Vợ chồng tôi kết hôn được 6 năm, có được 2 bé. Từ cái ngày tôi về nhà anh, tôi đâu nghĩ đời sẽ là những thước phim dỡ khóc dỡ cười như thế này. Sinh bé đầu tiên tôi làm lụng đủ thứ để có tiền nuôi con, anh thì chỉ ở nhà đợi tiền mẹ phụ cấp, thế mà tôi bị gắn cho cái mác tháng nào cũng xin tiền mẹ chồng để nuôi con. Dù rằng tôi phải làm việc đến tận khuya và thức dậy lúc trời còn tối, uất ức lắm các mẹ ạ.
Cho đến khi sinh bé thứ hai, vợ chồng tôi được chia phần (mẹ chồng cho một số tiền để mua nên anh ấy bảo đó là của anh ấy tôi không được hưởng dù một đồng).Tôi sanh bé xong theo như người ta phải nằm ổ, riêng tôi thì vui lắm, về nhà được 5 ngày, tôi bắt đầu nấu cơm, tắm rửa cho con, cho bé lớn đi hoc. Xấu hổ lắm các mẹ ạ! hàng xóm cạnh nhà thương, cứ mắng tôi là ngu không biết thương bản thân!
Ừ! Đúng thật, tôi ngu, suy cho cùng tôi cũng sợ con không cha như nhà không nóc nên cố gắng rất nhiều! Nhưng số tôi chắc bị Sao thị phi chiếu hay sao ý, cứ nhằm vào đầu mà rơi hoài! Mua nhà còn dư chồng tôi cho anh ruột mượn mà không có một tờ giấy nào cả! Mẹ chồng thì bênh anh hai, vợ chồng tôi không làm gì được, trả lần trả mòn tiền bạc lẫn lộn thế mới ghê! Các mẹ nói xem lợi lộc phần người nào? Ấy vậy mà tôi là người hứng toàn bộ gạch lát gạch men của nhà chồng! Đơn giản vì tôi là vợ, tôi ngu, tôi không có não,….
Chồng tôi chửi tôi nát, nói chuyện thậm chí còn đòi đánh nữa là đằng khác! Tôi im lặng không đáp lại dù chỉ là một chữ! Anh ấy tức giận bỏ đi để lại 3 mẹ con thui thủi trong căn nhà ấy! Thế đấy! kể bấy nhiêu đây thôi chứ thật tình mà kể thì chắc phải cả cuốn sách mới hết! Các mẹ thấy tôi có nên ly hôn không hay cố gắng vì hai cậu con trai đây…
Confession!