Thà nhắm mắt đưa chân hay để về già sống cô độc? Mình đang là người độc thân chưa lập gia đình , năm nay cận kề 40 tuổi . Cái ngưỡng của sự thành đạt và yên bề gia thất.
- Có phải tại em quá yêu bản thân mình?
- Giá như gia đình anh 1 lần đặt mình vào vị trí của em…
- Hạnh phúc bên chồng bên con chỉ là giấc mơ
Nhưng mình là một người có số nó lận đận về đường tình duyên , khi đang cái tuổi xuân xanh cũng có mấy đám . Có người thì mình thích có người mình mình không thích nhưng họ lại thích mình , lí do đơn giản là những người mình thương thì bị gia đình hai bên chê rằng xa cách về địa lí . Hộ đối môn đăng vì gia đình mình là nông dân . Mình có lối sống hơi xưa thật là xưa hơi gò bó bản thân .
Đàn ông tiếp xúc nói chuyện một vài lần không thích là từ chối thẳng . Mấy năm trở lại đây có mấy người đàn ông lập gia đình có vợ con và đều có thu nhập ổn định thường ngỏ ý rồi xin Sđt thỉnh thoảng gọi điện nhắn tin , nhưng đều bị mình phản ứng gay gắt và chỉ coi nhau như anh em .
Trong số đàn ông này có một người luôn theo dõi mình trong 6 năm qua . Anh không quay rối mình hay thường xuyên gặp gỡ mà âm thầm như thế . Cách đây 3 năm anh gặp và nói rằng “anh nghĩ em nên sinh một đứa con đi, có mẹ có con cho vui khi về già có người chăm sóc. “Thời gian cứ thế trôi qua khoảng nửa năm mình lại gặp anh ở quán cafe ,tình cờ thôi nhé. Anh mới nói ra hết .
Anh muốn mình sinh cho anh một đứa con,mọi vấn đề về gia đình cứ để anh lo. Anh biết mình là người không giám làm như thế . Bản thân mình đang sống với Bố mẹ. Mới tuần trước anh lại gọi điện cũng lại điệp khúc ấy. Mình là người sống có tâm biết hi sinh cho gia đình và mọi người nhưng trong hoàn cảnh này mình không còn sự lựa chọn .Mình có con mà để Cuộc sống của người ta xáo trộn ? Cần lắm những lời khuyên chân thành…
Cfsmedonthan