Mình ra khỏi nhà chồng vì bất đồng ngôn ngữ, phong tục tập quán, nhất là thế hệ mẫu hệ. Mẹ chồng nắm quyền hết trong nhà, vì mình người kinh, gia đình chồng người dân tộc Thái.
- Ly hôn rồi tôi mới biết thế nào là hạnh phúc
- Em trót có thai với người đang có vợ
- Tâm sự của người phụ nữ sau khi ly hôn
Nhưng điều đó không đáng buồn bằng việc mình chuẩn bị ra khỏi nhà họ thì bố đẻ của mình tuyên bố ” đi đâu thì đi, đừng có về đây, tao không chứa loại bỏ chồng” . Rồi mình ẵm con vào 1 mái ấm ở tạm khi con của mình mới được 4 tháng. Trong khi nhà bố mẹ mình chỉ có 2 đứa con, nhà không phải là nghèo mà mình vẫn phải nương nhờ trong mái ấm. Ở trong đó được 6 tháng thì mình ẵm con về, ông bà ngoại lúc này cũng nguôi giận nên không nói gì.
Bố mình không thèm nhìn và ẵm cháu ngoại lấy 1 cái, ông chơi với chó mèo chứ không chơi với cháu. Nhìn con tập đi cứ đi lại chỗ ông, mà ông không mảy may gì, đau lắm các mẹ ạ cũng chỉ vì ông nghĩ mình là người đàn bà bỏ chồng . Vì không muốn phụ thuộc nhiều nên mình đã đi vay lãi 1 số tiền để bán đồ ăn vặt ( trong khi bố mẹ mình thừa khả năng cho mình số tiền đó, nhưng không ai giúp 1 xu) . Êm ấm được 1 thời gian thì anh trai mình uống rượu về quậy phá đập bể mọi thứ khi mình đang bán hàng.
Là vì mình về nhà như vậy là mang nhục về nhà, nên anh trai đánh mình, đập đồ và đuổi mình đi. Bố mẹ bênh anh trai, hùa vào chửi mình thậm tệ, họ xưng hô mày tao và dành mọi thứ xấu xa cho mình. Đặc biệt là câu ” nhục súc” . Thấy đau lòng quá, mình lại ôm con đi vào tối trời gần noel 2015 lạnh buốt. Hai mẹ con mình ra khỏi nhà , con ngủ gục trên địu mà không 1 ai giữ mình lại. 2 mẹ con mình làm thuê làm mướn cũng sống được đến ngày hôm nay. Nhưng cứ nghĩ về cái gọi là gia đình, tình thân, mình đau lòng quá.
Khổ thân con của mình, không có cả nội lẫn ngoại. Các mẹ nói xem, mình có nên về thăm họ không? Trong khi mình khi nào cũng nghĩ về họ và khóc.
Cfsmedonthan
Bình luận bị đóng