Ngày đó em đã từng được yêu, cũng thướt tha trong chiếc váy màu trắng lộng lẫy, cũng tay cầm hoa như bao người… Em cứ nghĩ rằng sau ngày hôm đó lúc em buồn sẽ có người an ủi, lúc em khóc sẽ có người lau nước mắt cho em, hay đơn giản là khi em mệt mỏi sẽ có 1 lòng ngực thật ấm áp cho em tựa vào, vâng tất cả chỉ là em nghĩ…
Có lẽ ngày hôm đó em nên bớt mơ mộng, 1 túp liều tranh 2 quả tim vàng, có anh có em và có các con, không cần giàu nhưng mình luôn bên nhau vui vẻ và hạnh phúc là đủ.
Nhưng tất cả mọi thứ là do em nghĩ và em tưởng tượng, sai lầm một lần nhưng hối hận cả cuộc đời…
Nếu chọn lại em sẽ chọn có con nhưng sẽ không cần chồng, cũng không cần đám cưới, đám cưới làm gì để mỗi lần nhìn lại chỉ thấy vằn vặt và cay đắng cho bản thân. Thà cứ lặng lẽ ngay từ lúc bắt đầu chỉ có 1 mình rồi có con có vẻ sẽ ổn hơn, để tất cả không có gì mà nhớ…
Đã tin người hết lòng, nhưng tất cả là quá khứ… Cái quá khứ ấy nó cũng đã từng rất ngọt ngào, nhưng giờ đây khi ngẫm lại chỉ thấy chua chát cho đời mình nước mắt đã khô rồi, lòng cũng lạnh theo những năm tháng anh ấm êm bên người.
Cuộc hôn nhân của chúng ta không thể hồi sinh trở lại như lúc ban đầu mặc dù có sợi dây liên kết là đứa con trai đáng yêu kháu khỉnh, chúng ta đã trở thành người dưng 4 năm rồi đấy không cuộc gọi hỏi thăm nhau cũng không cuộc gặp gỡ dù chỉ là thăm đứa nhỏ.
Trời đã bắt đầu vào hạ với những cơn mưa dầm dai dẵng làm lòng người đã lạnh lại càng thêm cô đơn. Đã có những lúc em cảm thấy mình như thiếu đi một phần hạnh phúc khi không có anh bên cạnh nhưng khi anh quay trở về em lại thấy lòng chẳng vui như lúc trước nữa, có lẽ sau cơn mưa trời sẽ sáng nhưng bầu trời thì không còn trong xanh như lúc đầu.
Trãi qua 4 năm làm mẹ đơn thân điều em nhận ra rằng tình yêu không phải là thứ mà ta có thể để dành và quá khứ dù có đẹp đẽ hay đau thương như thế nào em cũng phải sống cho hiện tại và dành hết tình thương của mình cho con. Rồi thời gian sẽ làm mờ nhạt tất cả kể cả tình yêu một thời nồng cháy của tuổi trẻ bồng bột, anh có cuộc sống riêng bên tổ ẩm mới còn em lại tất bật với vòng xoáy cơm áo gạo tiền chẳng còn thời gian cho những đau thương đó nữa, em sẽ phải đứng lên và bước tiếp hành trình làm mẹ làm ba mà em đã lựa chọn.
Trái tim bị tổn thương một lần sẽ tự biết cách chữa lành và tăng sức đề kháng hơn sau này khi đủ sức để yêu thêm một ai khác. Rồi hàng đêm sẽ tự nhủ với lòng rằng ” đau ít thôi bản thân nhé, rồi sẽ có ngày quên được anh, sẽ có ngày mĩm cười an nhiên khi ngoái đầu nhìn lại một thời ký ức “.
Medonthan