Các mom ơi, lúc này em rất tủi thân, bế tắc và thương con. Mọi người động viên và cho em lời khuyên về gia đình, công việc với ạ. Em cám ơn rất nhiều ạ.
- Anh ấy hỏi tôi:”Tại sao em lại không xác định với anh?
- Có người hỏi mẹ làm mẹ đơn thân có vui không?
- Mẹ con tôi chỉ muốn sống yên ổn thôi, mà sao khó quá.
Em và người yêu cũ quen và yêu nhau được hơn 4 năm ạ. Em thì không được lòng gia đình bên đó lắm vì hoàn cảnh kinh tế hai bên rất chênh lệch. Gia đình anh có công ty xuất nhập khẩu và kinh doanh đá quý, hàng high-end nên khá giàu có còn nhà em thì bố đã về hưu và mẹ em dạy cấp 2.
Em thì làm nhân viên marketing và nhận biên dịch thêm ngoài giờ nói chung là đủ ăn chứ không dư giả gì, so với bên đấy thì gọi là nghèo. Hơn nữa tuổi cũng khá chênh lệch em sinh năm 94 còn anh sinh năm 81. Vâng già vậy đó ạ. Cũng vì anh lớn như thế rồi nên em rất tin tưởng, thời gian yêu nhau cũng lâu nữa, nên dù gia đình anh không thích em lắm nhưng em vẫn cố gắng.
Sau ngần ấy năm yêu nhau thì 1 lần sơ xuất em dính bầu (mặc dù em cũng tránh kĩ lắm). Sau đó em đề cập đến chuyện cưới xin nhưng anh không nói gì và bảo là nghe ý kiến bố mẹ. Nên em đã gọi điện cho mẹ anh để hỏi chuyện. Mẹ anh thì vốn cũng không thích em rồi nên trách em không biết giữ gìn để sảy ra chuyện, và ý là em dùng đứa con để ràng buộc úp sọt nhà họ. Còn anh sau chuyện này thì nổi khùng với em, bảo là em tự tiện quyết chuyện người lớn, rồi là chưa xin phép anh đã nói chuyện với bố mẹ anh.
Đến lúc thai 12 tuần em đi khám, bác sĩ có nói nhiều khả năng là con gái thì bên đó trở mặt hẳn. Mẹ anh nói là cứ để đến lúc đẻ ra đã chứ giờ thì chưa cưới xin được. Còn nói chuyện với anh ta thì anh ta nói chưa chắc đã phải con anh ta. Đến lúc này thì em suy sụp hẳn. Sau đó bị động thai, 1 mình em nằm PSTW 16 ngày từ lúc thai 12w đến hơn 14w để giữ con.
Đến lúc em bị chảy nhiều máu quá, bắt buộc phải có người nhà túc trực để lỡ sảy thai còn kí xác nhận làm thủ thuật lấy thai em đã gọi cho anh ta và nhà bên đó không biết bao nhiêu lần, nhắn không biết bao nhiêu tin nhắn luôn mà không hề có 1 cuộc điện thoại hay đến thăm. Sau đó anh cũng chặn điện thoại zalo em luôn ạ.
Sau đó em đành gọi cho bố mẹ đẻ, mẹ em thì ủng hộ em việc giữ lại con, còn bố em nhất định bắt em phá, còn khuyên em động thai thế này thì con sinh ra cũng không lành lặn. Cũng chính vì thế mà bố mẹ em cãi nhau rất to. Em đã phải khóc lên giời xuống đất để xin bố. Thực sự em rất hận gia đình bên kia, em đã từng nghĩ nếu em mất con em sẽ giành cả đời này trả thù nhà họ. Còn nếu em có phúc phận làm mẹ đứa con này thì em sẽ bỏ qua cho nhà đó, coi như là tích đức cho con.
Vì động thai em phải nghỉ làm, tuy bố đồng ý cho em sinh bé nhưng em không về quê được, nên bố mẹ đã gửi em vào nam nhờ người nhà trong này chăm sóc. Trộm vía sau đó em bé phát triển tốt, em sinh mổ bé trai 3,3kg. Giờ đã được gần 3 tháng rồi ạ. Tuy nhiên bố em vẫn chưa cho người nhà em biết chuyện. Còn cấm em không được nói chuyện với bạn bè cũ, họ hàng ở quê. Nếu nói thì bảo là đang đi làm ở Hà Nội thôi ạ.
Cũng đã gần 1 năm rồi em chưa về quê, không nói chuyện với ai từ cậu mợ ông bà. Nhiều lúc em nhớ nhà kinh khủng, nhớ con chó con mèo nhà em mà chảy nước mắt luôn … Bạn bè thân thiết chơi với nhau 17 năm từ mẫu giáo đến lớp 12 em cũng không dám liên hệ, hoặc chúng nó có gọi hay nhắn em cũng chỉ ậm ừ cho xong, vì em không muốn phải nói dối. Thực lòng là em cảm thấy mình đang phải sống giả dối từng ngày với gia đình và bạn bè.
Dù em cũng rất hiểu vì sao bố em lại cấm đoán như vậy, và em không hề trách cứ gì vì em nhận mọi lỗi lầm là do mình, nhưng em đau đớn và tủi lắm ạ. Kiểu như có nhà mà không thể về, không còn bạn bè thân thích.Vào trong nam em lại không quen 1 ai, không bạn bè, không mối quan hệ. Ở nhà làm việc nhà chăm con tối ngày. Sắp tới em không biết tìm việc làm như thế nào, vì không quen biết ai, không biết bắt đầu từ đâu. Vì nghỉ giữ thai sớm nên em không được bảo hiểm xã hội
Em định con 6 tháng sẽ gửi con để đi làm lại nhưng thực sự trong môi trường mới này em chưa biết phải làm sao. Với 6 tháng thì còn nhỏ, em nghĩ mà xót con lắm. Em lại còn lo sợ gia đình kia biết em sinh con trai sẽ làm mọi cách để bắt con em đi. Em sợ họ có tiền rồi sẽ có quyền, chia cắt mẹ con em.
Mọi người khuyên em nên thuyết phục bố thế nào để bố chấp nhận ạ. Ông bà nội ngoại em già yếu lắm rồi, em rất muốn ông bà nhìn thấy đứa chắt đầu tiên của ông bà ạ. Với em cũng mong con em có thêm được tình yêu thương chào đón của mọi người trong gia đình.
cfsmedonthan.