-> Muốn con được hạnh phúc, thì mẹ phải hạnh phúc trước đã
Nay lại ngồi liên thiên, lâu lắm rùi mẹ không ngồi gõ gõ nữa, cái văn thơ ngày xưa nay lại trỗi dậy, mẹ muốn ghim lại để mai sau con có thể đọc và cho những kẻ tồi tệ còn có ý định xấu xa sẽ dừng lại mà tránh xa cuộc sống của mẹ con mình
Có lẽ cuộc của mẹ trở lên tồi tệ từ lúc bước vào cuộc sống hôn nhân hay chính xác hơn là việc sống chung với kẻ con gọi là cha. Cuộc sống với những ngày đầy nước mắt bắt đầu. Mẹ mang bầu con không may mắn như những bà bầu khác được ăn những thứ mình thích, được nghỉ ngơi khi mệt mỏi.
Mẹ vẫn đi làm ngày 8h, sáng dậy sớm cơm nước, tối đi làm về dù mưa hay nắng vẫn đứng đợi dưới trời mưa để mua đồ về nấu cơm, ăn xong lại rửa dọn, xong lại vác cái bụng bầu ngồi dặt quần áo của 2. Mẹ đi làm để kiếm tiền chi tiêu sinh hoạt, để đóng tiền nhà, để đi siêu âm, để khám để thấy được sự phát triển của con. Con chắc sẽ hỏi lúc đó ba con ở đâu phải không?
Trong kí ức của mẹ chỉ nhớ những ngày kẻ đó ngồi chơi, không ngồi thì đi nhậu, nhậu xong thì về chơi game, ròng rã 2 năm là như vậy. Nhậu xong hôm nào yên ổn thì có nghĩa hôm đó mẹ và con có 1 giấc ngủ ngon, đen thì hôm đó mẹ sẽ bị ăn chủi, bị đánh và ôm con cả đêm khóc. Con sẽ hỏi tiền ở đâu để ông ý ăn tiêu, là do mẹ ngu đó.
Mẹ chỉ nghĩ đơn giản mới lấy thì chưa làm ra, mẹ lại nhét tiền mẹ kiếm để vào ví để kẻ đó đi mời mọi người ăn nhậu, để mua quà tặng cho chị em ở đâu đó ngày lễ. À những ngày lễ mẹ và con sẽ chẳng có quà, vì ông ta dùng tiền mẹ kiếm được đi nhậu và đi karaoke. Con thấy mẹ giỏi lắm phải không, giỏi chịu đựng và nhẫn nhịn. Mẹ cũng không mạnh mẽ được như vậy đâu nhưng nhìn đứa con bé bỏng của mẹ, mẹ lại không làm được.
Mẹ đã luôn sống trong suy nghĩ làm thế nào để tốt cho con và cho mẹ. Mẹ trở lên sợ hãi, sợ tất cả những ngày nghỉ lễ, nếu có ai ới đi uống rượu dù con ốm hay mẹ ốm điều đó cũng không quan trọng bằng việc anh ta cần phải đi ăn nhậu. Mẹ sợ cứ mỗi lần như vậy về say lại chửi mẹ, đánh đập mẹ.
À mẹ chưa kể cho con nghe về nhân vật mẹ không biết gọi là gì, không giống như kẻ xấu vì kẻ xấu sẽ có lúc hồi lương, cũng không giống phù thủy vì phù thủy chỉ làm điều xấu 1 lần. Mẹ gọi bà ấy là 1 kẻ độc ác, nhờ có bà ấy mà cuộc sống của mẹ được gia tăng thêm, số ngày anh ta chửi mẹ đánh/ 1 tuần được cộng thêm 2 or 5 or là 1 con số vô hạn nào đó. Chỉ cần bà ấy về nói với con bà ấy thì mẹ lại bị chửi lại bị đánh vì anh ta đâu phần biệt đúng sai. Lời anh ta và mẹ anh ta, họ hàng anh ta luôn đúng, Việc đi nhậu không đi làm là bình thường, việc chửi mẹ, đánh mẹ là bình thường
Ngày 30.12.2018 mẹ mang con về ông bà ngoại, nơi có ánh sáng, nơi mẹ con mình được sống như con người, không cần phải sống những ngày trong địa ngục, không cần phải sống trong nước mắt, vì mẹ đã thật sự mệt mỏi, mẹ không còn sức nữa Đậu ạ. Mẹ nhớ sáng hôm đó anh ta đi cỗ từ tối qua không về, về say khướt. Anh ta chửi mẹ vì bị họ hàng anh ta nói không tổ chức sinh nhật cho con trên đó, mà mẹ nhớ mẹ không tổ chức vì lúc sinh nhật con nhà anh ta có cỗ cưới. Anh ta đã được nhậu mấy ngày rồi, về đánh mẹ khi mẹ mang bầu em con.
Mẹ mất em con là mẹ không tốt. Không bảo về được những đứa con bé bỏng của mẹ, là mẹ sai. Giá như mẹ chọn chấm dứt không nhì nhằng có lẽ giờ đây mẹ đã có những đứa con của mình.
Từ đó đến nay, không 1 lời hỏi thăm, tròn 2 năm con chưa được hộp sữa, chưa được bộ quần áo nào từ kẻ đó, mẹ cũng chưa được cầm 1 đồng nào từ họ.
Mẹ thường trách mẹ đã làm gì để nhận lấy giông bão, 1 đứa chỉ biết ăn học, học xong đi làm không chơi bời, đáng nhẽ cuộc đời mẹ phải khác đúng không con. Mẹ lấy chồng về để chia sẻ cùng nhau có trách nhiệm với gia đình. Nhưng anh ta không cần con, không cần mẹ, điều anh cần duy nhất là được ăn nhậu, được thỏa mãn những cuộc vui của kẻ đó. Mẹ sợ lắm, mẹ sợ họ làm hại con.
1 ngày nào đó con sẽ lớn, sẽ có ngày con hỏi ba con đâu. Mẹ sẽ làm mọi điều tốt đẹp nhất với con gái của mẹ. Mẹ con mình sẽ tốt hơn rất nhiều khi không có kẻ đó. Con cần ba nhưng là người ba tốt cho con chứ không phải kẻ không cần mình.
Medonthan!