” Mẹ đơn thân” – Em bất ngờ được cuộc đời ban tặng cho danh từ ấy. Khi cu con mới tròn năm tháng tuổi thì ba nó ra đi mãi mãi vì tai nạn. Tinh thần em lúc đó sụp đổ hẳn. Tưởng có thể chết đi được.
-> Là mẹ đơn thân, em muốn được yêu thương lần nữa có được không?
Em nằm khóc bỏ bê cu con khát sữa. Nhưng tiếng khóc và ánh mắt trong veo của con đánh thức bản năng làm mẹ của em. Cố gắng ngồi dậy cho con ti mà đầu óc quay cuồng. Rồi mẹ con mình sẽ ra sao đây con khi mẹ không có công việc ổn định.
Không, Con em đã mất ba không thể vì nỗi đau bản thân mà bắt con phải thiệt thòi. Em làm mọi việc để có được ít thu nhập trang trải. Không đủ thì mượn người này người kia. Cũng nhờ có ông bà ngoại lo cho miếng ăn cái mặc dù ông bà chẳng khá giả gì.
Ai cũng nói em mạnh mẽ. Nhưng mấy ai hiểu em không muốn gồng mình như vậy nữa. Em muốn khóc một cách thoải mái, không giấu giếm mỗi khi nỗi đau ấy trỗi dậy hay cố vượt qua khó khăn của cuộc sống một mình nuôi con. Và cũng chẳng còn đủ sức để trách móc nhà nội sao không quan tâm con mình.
Giờ cu con đã ba tuổi tròn, lém lỉnh biết nói biết hát làm trò cho mẹ vui. Đời em vậy là đủ. Em cũng kiếm được công việc công nhân gần nhà tuy lương không được cao nhưng cũng đủ cho mẹ con sinh hoạt và trả dần được ít khoản vay mượn lúc trước.
Nhìn lại giật mình tự hỏi mình vượt qua quãng thời gian ấy thế nào. Tặc lưỡi kệ, cứ sống tiếp chuyện gì cũng có cách giải quyết. Quan trọng là bản thân có chấp nhận, bằng lòng với hiện tại và cố gắng mạnh mẽ bước tiếp con đường phía trước hay không.
Bản lĩnh người mẹ một nhưng với mẹ đơn thân là mười. Em cũng mới vào hội, được đọc những bài viết của mấy chị thấy mình có thêm nhiều vitamin để đối đầu với những thử thách trước mắt mà cuộc sống sắp sửa” ban tặng “.
Cánh cửa này đóng lại sẽ có cánh cửa khác mở ra. Ông trời không lấy ai tất cả. Cùng nhau cố gắng lên nhé các mom.
Confession!