Năm nay là năm đầu làm mẹ đơn thân, không khí tết rộn ràng làm em cảm thấy chạnh lòng. Tết là ngày của nhà nhà sum họp mẹ con em chỉ cô đơn với nhau.
- 20 triệu mua bình an cho con trai
- Mẹ tự hào vì dũng cảm giữ lại con bên mẹ
- Hạnh phúc với tôi thật xa xỉ
Em thương con không bố nhưng em đã quyết tâm từ bỏ người chồng đó. Một người chồng chưa bao giờ yêu thương em, chia sẻ cùng em, chỉ có những chuỗi ngày em thu mình lại vì mẹ chồng khó tính,kỹ tính, keo kiệt nhưng em chia sẻ với chồng thì chồng chỉ đổ lỗi cho em và chửi em. Rồi những đêm chửi rủa, đập phá, đuổi em đi khi em mang bầu. Mẹ chồng sợ con em thành gánh nặng khi em sinh cháu bị liệt tay, mẹ chồng sợ con em chữa trị hết nhiều tiền nên nói nó xấu xí,không xinh đẹp như cháu ngoại của bà, bà ta nói con bé này mắt híp, mũi tẹt, miệng rộng , chân ngắn, cổ ngắn, nó không giống bố nó điểm gì. Mày về đây nói có thai thì cả nhà biết vậy chứ có biết được mày có thai khi nào. Ông nội nói con em là đứa què,là thứ rác rưởi. Khi em đưa bé đi chữa thì gia đình họ không cho em và bé ở lại tập cho bé, em không nghe thì gia đình họ nói mặc xác mẹ con em. Loại vợ mà không nghe lời chồng. Rồi cuối cùng em cũng phải bế con đi.
Dù xác định bước ra khỏi địa ngục kia em sẽ có cuộc sống thoải mái hơn. Nhưng em vẫn rất thương con không bố, mặc dù em chấp nhận làm mẹ đơn thân. Em sợ anh ta động đến con em, mang con em đi, vì ông bà ta hễ thấy con em là chửi mắng nó. Con em đâu có tội lỗi gì. Nó như tờ giấy trắng sao lại đổ lên đầu nó. Em chỉ muốn đưa con đi thật xa nhưng công việc, điều kiện không cho phép. Tự nhủ bản thân cuộc sống là muôn vàn khó khăn, hãy nhìn con để vượt qua, rất nhiều đêm em khóc thầm. Ôm con bên mình thấy lòng đau như cắt. Các mẹ cũng từng đi qua khoảng thời gian như em, hãy cho em chút niềm tin và nghị lực để em có thể vượt qua.
Cfsmedonthan