Đã có lần tôi nói, đàn ông tán mình mà mình “làm giá”, hay “thử thách” để họ thấy mình giá trị hơn hay tôn trọng mình hơn… đều là chuyện tầm phào của các cô gái tuổi đôi mươi.
- Cố gắng lên nào, làm mẹ đơn thân thì đã sao
- Gửi : Singlemum … Vĩ đại
- Giá như lúc này tôi có thể ôm lấy ai đó và khóc thật to
Đàn ông tốt, vừa tán cái mình đổ ngay họ vẫn nâng niu trân trọng. Đàn ông tồi, theo đuổi 3 năm mới nhận lời yêu, trải qua vô vàn thử thách khó khăn, đối xử lạnh nhạt…. cuối cùng vì thấy anh ấy vẫn là tốt nhất nhiệt tình nhất nên cưới, cưới về nó vẫn tát cho sưng mỏ như thường.
Nhưng cũng có nhiều trường hợp, đàn ông tốt gặp phải đàn bà dở, sau vài trận sóng cồn, cũng trở thành đàn ông bất cần, hoặc lặng lẽ như cái bóng, hoặc vô tâm tìm niềm vui bên ngoài bởi vì nhà chỉ còn là chỗ để ngủ và để nhìn thấy mặt các con cho yên tâm thôi!m
90% cách đối xử của người đàn ông với phụ nữ phụ thuộc cô ấy là ai, có giá trị gì, cách cư xử của cô sau khi yêu nó như thế nào! Đó mới chính là chìa khoá! Có những phụ nữ, dù trong cơn say chếnh choáng, ngã vào tình 1 đêm, nhưng rồi sau đó khi yêu nhau, người đàn ông kia vẫn coi cô như báu vật. Tại sao đàn bà cứ mơ ước yêu được 1 anh chồng vừa đẹp trai, vừa galant tốt bụng, vừa giàu, vừa sex giỏi, vừa thoải mái dễ tính, vừa chỉ yêu mình mình… Mà đàn bà lại cứ ngây thơ nghĩ rằng chỉ cần chăm con tốt là được, chỉ cần hiền lành chăm chỉ chung thuỷ là được, chỉ cần làm hậu phương cho anh ấy là được, chỉ cần chồng mình thấy mình tốt là được???
Không có đâu! Đàn ông còn mơ nhiều hơn các chị tin không?
Không ít người họ chọn người phụ nữ chỉ có cái này, chỉ có cái kia chẳng qua ở thời điểm lựa chọn, đó là cái tốt nhất. Nhưng ai dám chắc sau khi cuộc sống diễn tiến, có quá nhiều lựa chọn tốt hơn cứ chạy qua trước mắt họ?
Dù họ kìm chế để không ngoại tình (mấy ai?), thì trong đầu họ, có chắc là không so sánh, không chạnh lòng không? Một người đàn ông của tuổi 20-25 cái tiêu chuẩn về phụ nữ nó khác với tuổi 40. Là khi đàn ông đủ va chạm, đủ tiền, đủ trải nghiệm những thứ tốt đẹp trong cuộc sống. Trước đây là đôi giày Thượng Đình 150k, giờ đây là giày Louis Vuitton 15 triệu, từ 1 cái cà vạt 100k vợ mua cho ở chợ, tới giờ là cà vạt Hermes 10 triệu đồng!
Nhưng vợ… thì vẫn thế và thậm chí ngày càng đáng chán đi. Nói đến đây, các chị có thể bảo, ơ còn tình nghĩa, còn con cái, còn hai bên gia đình, còn sự hy sinh của các chị…. nói thế thì chồng nào cũng bỏ vợ hết à? Không mới là bi kịch các chị ạ, tôi ước giá như ở Vn người ta không cưới nhau dễ dàng đến thế, và không bỏ nhau khó khăn đến thế!
Giá như, trước khi cưới người ta phấn đấu đủ trình độ, đủ kinh tế, đủ bản lĩnh đã rồi hãy tự chủ, tự lập quyết định cuộc đời mình. Giá như, sau khi cưới nếu thực sự tình yêu không còn, mâu thuẫn nảy sinh, người ta dễ dàng ly dị mà không chịu sức ép từ gia đình, dư luận, con cái. Những hệ luỵ xã hội không còn là thứ để con người phải đóng kịch và chịu đựng nhau.
Thì khi đó, chuyện cuộc đời chúng ta là của chúng ta!
Chuyện hạnh phúc của ta là do chính chúng ta quyết định! Và nó sẽ mãi là chuyện của chính chúng ta mà thôi. Bỏ hay ở là chuyện của chính 2 người trong cuộc. Không đổ thừa, không oán trách, không bấu víu, không tìm lý do.
Sẽ không còn chuyện các cô gái cứ tìm đủ mọi cách để lấy được 1 người đàn ông chỉ vì nghĩ là vợ chồng tức là ràng buộc, có con cái tức là trách nhiệm, hai bên gia đình tức là những vật cản để anh ấy không bỏ mình được nữa! Sẽ không còn chuyện những người chồng chọn vợ không phải vì thực tâm yêu thương trân trọng, mà vì tiêu chí hiền lành, chung thuỷ chỉ để đẻ con và chăm sóc gia đình cho anh ta muốn làm gì thì làm cũng không lo mất nữa.
Đi chơi cùng hội bạn, thấy 1 thằng có vợ vừa xinh đẹp, vừa thanh lịch, vừa thông minh tinh tế hài hước, những thằng còn lại cũng bất giác giật mình vì nghĩ ngợi so sánh, các chị tin không?
Mà đàn ông 40 rung động thật sự thì đáng sợ lắm, ở cái tuổi đáng lẽ phải chai lỳ rồi mà còn rung động trước ai thì chắc chắn anh ta coi cô kia như báu vật, không đến được với nhau thì cũng vương vấn tiếc nuối rất rất lâu sau!
Tôi biết nhiều người đàn ông, khi nói chuyện với bạn bè, bảo: Giờ tao mới biết yêu, hồi xưa trẻ lấy vợ sớm quá, tưởng đó là yêu, hoá ra không phải!
Đau biết bao nhiêu, nếu người vợ kia biết được điều ấy!
Tôi không muốn doạ các chị đâu. Nó là hiện thực đấy.
Vì vậy, các chị hãy ngừng luận điệu “có con cái rồi, sống với nhau lâu rồi, làm gì được như xưa nữa” Đúng, không thể như xưa được, mà phải HƠN XƯA! Các chị nghĩ xem, tiền có hơn xưa rồi, tâm lý chồng con ổn định rồi, lo được phần nào báo hiếu bố mẹ rồi… thì người đàn bà phải RỰC RỠ VÀ HOÀN HẢO hơn xưa mới thuận lẽ phát triển của tự nhiên chứ!
Ăn mặc phải đẹp hơn, trang điểm phải tinh tế hơn, thời gian dành cho chăm sóc bản thân phải nhiều hơn, ra đường phải tự tin hơn, nụ cười phải tươi rói hơn… mới đúng là người phụ nữ hạnh phúc chứ!
Không được như vậy, thì đâu có hạnh phúc, lấy chồng có con xong khổ hơn, xấu hơn cả lúc chưa chồng thì lấy làm đéo gì?
Cái gì ngăn chúng ta ngọt ngào gợi tình, cái gì ngăn chúng ta hài hước dí dỏm? Con cái ư? Thế thì đẻ con ra để làm gì khiến ta đánh mất mình?
Cuộc sống là vậy, ai ai cũng phải cố gắng, nhưng đúng cách, đúng phương pháp sẽ thấy dễ dàng hơn rất nhiều. Đừng nghĩ cứ phải có tiền hay có thời gian tôi mới đẹp được!
Một số chị chửi rủa, sỉ nhục, phán xét chồng khiến những người phụ nữ không quen biết khác còn phát sốt với sự cay nghiệt cũng như cách cư xử của các chị.
Ấy vậy nhưng các chị lại muốn 1 người đàn ông vừa tài giỏi vừa tinh tế theo ý các chị, lại phải nâng niu trân trọng thương yêu che chở 1 người phụ nữ cay nghiệt như vậy?
Không có đâu.
Hoa đẹp là để chưng trong phòng khách, cắm cũng phải nhẹ tay để đỡ nát cánh hoa.
Bèo thì phải để cho lợn ăn, mà khi băm phải băm nát cho lợn dễ nuốt.
Dù hoa chưng xong là bỏ đi, phù phiếm.
Bèo cho lợn ăn còn có giá trị kinh tế hơn.
Nhưng ai muốn làm hoa, ai muốn làm bèo?
Việc các chị tất tả quay cuồng con cái cơm nước lợn gà cũng vậy, nó thực tế và hữu ích như BÈO, nhưng đừng quên cuộc sống này người ta còn cần cả HOA, trong chớp mắt phải lựa chọn, trước những bông hoa đẹp đẽ và thơm ngát kia mấy ai ngồi phân tích sự tiêu hoá của con lợn cho đến khi thành miếng thịt trên bàn?
Chuyện xinh đẹp, đừng ai nghĩ là mình xấu. Sau 30, phụ nữ có đẹp hay không là nhờ chăm sóc, nhờ hiểu biết, và đặc biệt là nhờ thần thái toả ra. Sao có những người duyên dáng thế, mắt mũi mồm đều không đẹp nhưng ai cũng thấy cũng thiện cảm ưa nhìn càng tiếp xúc càng dễ chịu. Có những người đẹp quá mà mỗi lần mở mồm đều như mời người khác tát vỡ mõm tôi đi? Là gì? Là tri thức, là thái độ, là sự nhẹ nhõm, tĩnh tâm, là ý thức đó, các chị ạ,
Các chị có tài lẻ gì (đàn hát, khiêu vũ, nhảy múa đều có thể học được mà không cần năng khiếu đặc biệt)
Các chị có đầy sức sống, thơm tho, sạch sẽ không? Các chị có khả năng trò chuyện với các con, dạy dỗ con học hành, dạy sao cho nó tự lập có ý thức tự học, tự mặc quần áo, tự vệ sinh cá nhân, tự ăn không? Các chị có đảm bảo cái giường của các chị đủ xinh đẹp, sạch sẽ ấm áp không? Các chị có thực tâm là người tốt, đàng hoàng, từng cư xử từng suy nghĩ cũng đều thiện tâm, không dằn vặt, nói xấu, đay nghiến hay bóng gió chồng mình không? Các chị có tin, tất cả các điều trên, rất nhiều người phụ nữ khác – vẫn có chồng con – vẫn cơm áo gạo tiền – vẫn tròn trách nhiệm – và vẫn xinh đẹp không???
Nếu chỉ vì 1-2 đứa con 1 vài tật xấu của chồng, khiến cho các chị kém bản lĩnh đến mức chả còn gì vui sống nữa, chả còn bản sắc gì nữa, chả còn đáng yêu nữa….. thì các chị trách gì những người đáng yêu khác lại được yêu?
Có nhiều người hay bảo, bỏ chồng cho nó đến với con khác xem sống với nhau có con cái, lại chả chán ặt nhau ra, rồi thơm cũng thành thối… ahihi tự kỷ ám thị thôi, thế mà có những người tập 2 người ta hạnh phúc thật sự đấy các chị ạ. Việc các chị không làm được đâu có nghĩa người khác cũng không làm được, phải không? Thế nên thôi đừng giá như, thôi đừng nếu mà, thôi đừng ước gì… đối mặt với hiện thực đi…
Mỉm cười nhé, soi gương, chăm sóc sắc đẹp, vui vẻ lên, đáng yêu lên nào. Giữa một người chồng giữ gia đình vì TRÁCH NHIỆM, và một người chồng giữ vợ vì YÊU VỢ, các chị chọn gì?
Thế, muốn được yêu, phải đáng yêu!
Nguồn: fb