Cái cảm giác bây giờ thật tệ . Buồn lắm đau lắm nhưng biết phải làm sao . Biết than ai trách ai bây giờ … Lỗi là do bản thân mình quá dại khờ khi lỡ mang thai. Qua ngốc nghếch khi yêu vội rôi yêu lầm để bây giờ ôm nỗi u sầu mà thôi .
- Em quyết tâm giữ con, làm mẹ đơn thân
- Em sắp làm mẹ đơn thân rồi các mẹ ạ
- Lúc em mang thai sao anh ruồng bỏ như vậy
Tôi sinh ra trong một gia đình không hoàn hảo . Mẹ tôi cũng là một bà Mẹ đơn thân … Một mình mẹ đã mạnh mẽ đã vượt qua dư luận cũa xã hội ? Những lời nói của thị phi . Những lời lăng mạ của xóm làng khi quyết định sinh ra tôi . Đến tận bây giờ Mẹ tôi cũng chịu không ít lời nói dèm pha khi tôi đã lớn đã trưởng thành . Tôi thương Mẹ và đôi lúc Hận . Hận người đàn ông ấy . Đã làm khổ mẹ tôi . Nhưng Mẹ tôi mạnh mẽ lắm . Vượt qua tất cả để có tôi ngày hôm nay . Và tôi đã cố gắng rất nhiều để không làm mẹ phải buồn lòng hay suy nghỉ gì nhiều nữa . Tôi luôn tự hào vì Có được một người Mẹ như vậy . Tôi yêu Mẹ
Và rồi … Mọi thứ như sụp đổ .
Khi tôi biết Mình mang thai
Đau đớn lắm . Lo sợ lắm . Rồi tôi nói với anh . Cái phản ứng của bao thằng đàn ông ” sao em không uống thuốc đi . Bỏ con đi thôi ” và rồi hai đứa không hề nói với nhau một câu nào trong 1 tuần liền mặc dù hai đứa ở chung một phòng . Cô em gái của anh mỗi lần đi làm về thấy anh chị im lặng không nói với nhau câu gì biết xảy ra chuyện gì nên cô em gái dò hỏi . Lúc đầu tôi không có ý định nói về chuyện tôi mang thai . Nhưng rồi em ý cũng biết , cả 3 ngồi lại với nhau nói chuyện phân tích đủ thứ rồi quyết định về nói chuyên với hai gia đình .
Và rồi . Gia đình anh không chấp nhận về hoàn cảnh của tôi . Không chấp nhận cho hai đứa đi đến hôn nhân khi biết tôi sinh ra không có bố ? Anh thì nghe lời bố mẹ nên khi ba mẹ quyết đinh như vậy không hề có ý kiến gì . Nhu nhược khi không thể bảo vệ giọt máu của mình . Ba mẹ anh thì ép tôi bỏ đi giọt máu ấy khi không thể chấp nhận . Nhớ như in câu nói của họ nói với Mẹ tôi ” bây giờ chuyện cưới xin là không thể . Chúng tôi sẽ có trách nhiệm đưa cháu đi bỏ chứ không có trách nhiệm nuôi đưa bé . Nếu gia đình bà có ý định cho cháu sinh thì tự nuôi lấy ” Đau đớn đến nhường nào khi họ có quyết định như vậy. Mẹ thì thương tôi thương cháu nên không thể bỏ đưa bé được . Rồi cho tôi tự quyết định tương lai của mình .
Rồi tôi đã lựa chọn mất tất cả để giữ lại đứa bé . Tôi biết mẹ rất buồn nhưng Mẹ tôn trọng quyết định của Tôi . Rồi mẹ vào SG làm mướn .. Tôi ra Hà Nội tìm việc làm thêm ( quê tôi ở Hà Tĩnh ) . Thời gian mang thai quả vất vả với tôi ? Có đôi lúc tôi muốn gục ngã . Rồi cứ cố gắng đến ngày sinh , mẹ không về được . Tôi vào Mái Ấm ( nơi dành cho các mẹ đơn Thân và trẻ em Mồ Côi ) nhớ lúc sinh . Không một người thân bên cạnh . Tủi thân biết bao Xơ ( ngươi trong Mái Ấm ) cứ khuyên cố gắng lên rồi moi chuyện sẽ ổn .
Tôi sinh được 1 tháng tôi có nhắn tin cho anh bảo lên thăm con . Anh không lên . Rồi ba mẹ anh gọi diện cho tôi … Nói ” nếu cô không có khả năng nuôi con thì gia đình tôi lên nhận cháu về nuôi, nhưng gia đình tôi nhận cháu về nuôi thì cô và thằng bé từ nay không được liên quan “. Ôi sao mà đau mà oái ăm tàn nhẫn đến thế ? Rôi họ bảo tôi suy nghĩ rồi cho họ câu trả lời ??? Nhiều lúc nghĩ có phải đi ăn xin cũng phải nuôi bằng được con , đau lắm các mẹ ah . Tủi nhục lắm .
Giờ đây ôm con thấy thương con nhưng không biết phai làm sao ? Rồi sau con sẽ như thế nào đây khi cuộc đời con cũng giống mẹ? Mẹ xin lỗi con nhiều lắm
Cfsmedonthan
Bình luận bị đóng