Các SM ơi, em thật sự bế tắc, cảm xúc lẫn lộn, bình thường em mạnh mẽ kiên cường, nhưng đến giờ em thật sự mệt mỏi.
- Hạnh phúc đó ngắn ngủi chẳng tày gang
- Tình yêu và giọt nước mắt
- Cô tự bỏ đi được thì về quỳ xin lỗi mẹ rồi vào nhà
Chúng em yêu nhau từ 30/9/2009, từ khi em bước chân vào Cao Đẳng. Anh ý là sv năm cuối ĐH kinh tế. Tình yêu thời sinh viên nghèo mà đẹp lắm Thầy ah. Anh ra trường, đi làm ở phòng TCNS cho SGC (Saigon Co.op). Rồi anh ý lại tiếp tục ôn luyện và thi đậu vào bậc Cao học 2 trường ĐH Mở và ĐH kinh tế, nhưng quýêt định học bên ĐH kinh tế.
Em vẫn miệt mài học ngành học của mình. Vào năm cuối, em vừa chạy Đồ Án TN, vừa chuẩn bị chụp hình cưới, đám hỏi theo đúng dự định ngày giờ của 2 bên gia đình. Vừa nộp Luận Văn xong, kết thúc quá trình học là tổ chức đám cưới. Hạnh phúc lắm, nụ cười trên môi rạng rỡ lắm khi lấy được người mình yêu. Kết hôn xong, em chưa xin được việc theo đúng ngành học nên anh ý xin cho em làm Thu Ngân ở siêu thị. Đuợc 3 tháng, vì gia đình em muốn có cháu bế bồng (em là con gái đầu lòng). Bs nói sức khoẻ em yếu nên khả năng giữ thai rất khó, em đành nghỉ việc để tập trung giữ sức khoẻ và bầu bí.
Mọi khó khăn về kinh tế, bố mẹ bên nhà em hỗ trợ hết vì yêu quý anh như con trai, phần vì ba mẹ chồng em quá già, không muốn để họ lo lắng. Sau những ngày tháng mong chờ, em sinh hạ 1 bé trai kháu khỉnh, lọt lòng “sao y bản chính” đến nỗi anh ý chỉ biết quỳ dưới đất rồi nhòai người lên giường để ngắm con trai. Con trai được 2 tháng 20 ngày em đưa con xuống SG để vợ chồng gần nhau. Khi đó em gái em ở cùng với vợ chồng em để đi học Đại học. Được 1, 2 tháng vì SG nóng nực, em lại đưa con về nhà ở Đà Lạt. Vì nghĩ anh ý như con trai trong nhà nên gia đình em chủ quan để em gái em ở cùng nhà với anh rể, để anh em đỡ buồn.
Ai dè, anh dám dụ dỗ em gái em, nhưng bị nó chống cự, anh xin lỗi nó. Nó sợ chị gái buồn, vì tính em rất nóng, nó sợ cháu nó sẽ thiếu ba mẹ, nó im lặng. Rồi con được 11 tháng, ngày con trai tròn 11 tháng là ngày anh nhận bằng Thạc Sĩ, em đưa con xuống SG rồi về quê nội, để chuẩn bị làm đầy năm và ăn mừng anh nhận bằng. Sau Thôi Nôi con, gia đình nhỏ 3 người ở bên nhau hạnh phúc. Lúc này anh xin xuống làm Cửa hàng trưởng co.op food. Em vẫn ở nhà giữ con, lâu lâu em cho con về ngọai chơi. Lúc này ở co.op food anh ý có 1 nhân viên mới trẻ, hàng ngày vẫn nói chuyện và giỡn với mẹ con em. Đúng là em chủ quan, tin chồng quá.
Anh đòi ly hôn vì cô nhân viên trẻ đó, em bủn rủn chân tay, không biết nghĩ gì. Chỉ biết khóc, ôm con về với chồng mong anh nhìn con mà suy nghĩ lại. Anh ra đủ yêu sách với em, nếu em còn muốn giữ gia đình này. Em tâm sự với em gái, lúc này em gái em mới nói ra lý do vì sao bao lâu nay nó tự nhiên ghét anh rể. Em không kìm được nữa, ký giấy ly hôn. Vào đúng ngày 15/10/2015, kỷ niệm 3 năm ngày ĐKKH, cũng là ngày em nhận giấy Quýêt định ly hôn của Tòa.
Em đưa con về ngoại, xuống SG đi làm. Con em giờ đã được 28 tháng, đúng là ông trời không cho nó 1 gia đình hòan hảo thì cho nó sự láu lỉnh đáng yêu. Gần đây, mỗi lần 2 mẹ con nói chuyện đt, em hỏi “con muốn gì mẹ mua cho nào”, “mẹ mua ba đi, con muốn ở với ba mẹ cơ”, em nghe lời con trẻ mà rơi nước mắt. Em liên lạc với chồng cũ, nói anh nghe về con, em mong anh dù vợ chồng như thế nào cũng hãy nghĩ vì con, con muốn cả ba mẹ nhưng anh cứ im lặng.
Giờ em phải làm gì bây giờ hả các SM? Em phải làm gì để tốt nhất cho con em? Em không biết nói gì trước những câu nói của con. Em mệt mỏi…
Bình luận bị đóng