Tôi tự hào tôi có nhiều thời gian ở với con hơn các mom khác, nhưng khi nhìn lại tôi mới giật mình “liệu tôi đã giành trọn vẹn cho con 1-2 tiếng mỗi ngày hay chưa?
-> Nuôi con sau ly hôn: Đừng đưa con cái ra làm chiến lợi phẩm hay vũ khí để tranh giành
Cuộc sống khó khăn, vừa làm mẹ vừa làm cha, tôi vừa lo con thiếu thốn vật chất lẫn lo con bị khiếm khuyết về tinh thần. Nhiều lúc tôi ham làm, con muốn tôi chú ý, cứ sán sán lại gần, bày trò mè nheo này kia, thì tôi lại rối lên rồi quạu với con. Tôi biết lúc đó tôi cũng đáng thương, vì tôi bận quá, thời gian thảnh thơi cho bản thân tôi còn không có đủ, thì thời gian chất lượng cho con lấy đâu ra cho nhiều?
Rồi con tôi qua cơn thút thít, nó chán quá thì nó muốn coi hoạt hình, rồi Youtube là thứ mà nó tiếp xúc mỗi ngày nhiều hơn là tôi, nhất là có thời gian tôi gửi con cho ông bà, thấy con ngoan ngoãn coi hoạt hình thì ai cũng thích nên rất khuyến khích, vì con “bớt phiền” hẳn.
Một ngày tôi chợt nhận ra, trong lúc nó chơi đồ hàng với búp bê, nó nói chuyện 1 mình kiểu lồng tiếng cho búp bê, toàn những câu nói giống mấy bé trong Youtube nói, 1 vài câu quen quen, từ miệng tôi hay nói ra: “lì lì ah, con đừng lì nữa/con đường khóc nhè nữa/không được khóc nhè nghe chưa/khóc nhè hả, con không phải là good girl… blah blah, toàn là những câu PHÀN NÀN. Tôi lặng người, tấm gương đang phản chiếu tôi đây, đáng ra nó sẽ lồng tiếng cho búp bê mấy câu ngọt ngào tôi cũng hay nói chứ? Vậy là vì sao?
Là vì những câu la mắng phàn nàn có lẽ đã nhiều hơn những câu ngọt ngào yêu thương, hoặc là thái độ phàn nàn của tôi đã mạnh mẽ tới mức ấn tượng với nó nhiều hơn, nên nó nhớ lâu hơn???
Tôi tự hào vì con không phải tới nhà trẻ nhiều như những bé khác. Tôi tự hào vì con 4 tuổi nhưng số tháng đi học chắc chưa đầy 12. Tôi tự hào tôi có nhiều thời gian ở với con hơn các mom khác. Nhưng tôi đã sai! Số lượng thì đúng nhưng chất lượng thì không. Ở bên con nhưng tôi lúc thì mắt và tay dán vào máy tính làm việc, lúc thì ôm điện thoại để thư giãn, vì tôi cũng như nhiều SM khác, làm cả ngày, ít được đi ra ngoài thư giãn nên cơ thể và não bộ nó bắt tôi phải cân bằng bằng 1 cách nào đó, và lướt điện thoại là tiện nhất.
Tôi đã sai!
Medonthan!