Cuộc sống cứ thế trôi đi ! Mọi muộn phiền đau khổ mẹ đã tạm quên đi hết khi có con bên cạnh ! Mẹ hạnh phúc hơn là sự tự ti khi con không có bố . Khi miệng đời cứ xoi mói 2 mẹ con mình … Không phải vì vậy mà mẹ gục ngã, buồn bả , đau khổ mà ngược lại Mẹ Thấy Vui khi được ở bên cạnh con.
Mới đo thôi con đã đến bên Mẹ được 2m18d rồi ! Mẹ con Mình phải thật mạnh mẽ để sống tiếp đoan đường nhiều thị phi này con nhé ! Mẹ Yêu Cu Mậm Lắm. Xin lỗi con vì không cho con có một cuộc sống đầy đủ như bao đứa trẻ khác ? Mẹ còn nhớ ! Nhớ lắm những lời nói đau như xé lòng của Người đời ? Của gia đình ấy ? Và của cả Bố Con nữa. Nhưng không phải vì vậy mà mẹ bỏ con ? Họ càng ép mẹ bỏ con bao nhiêu thì mẹ càng mạnh mẽ quyết tâm giữ lại con bấy nhiêu ? Mẹ giữ con lại vì Mẹ thương con ? Thương giọt máu vô tội ! Mẹ thầm nghỉ Mọi tội lỗi hậu quả cho sự ngu dại ấy mẹ sẽ gánh hết ?
Đung bắt mẹ phải xa con Bỏ con !!! Rồi sự quyết tâm giữ lại con với bao lời nói cay nghiệt ! Có người nói” Mẹ không xứng đáng làm mẹ … ” ừh thì Mặc kệ họ nói ! Nói gì nghỉ gì là quyền của họ ! Miệng họ mẹ không thể khâu vá được ! Mẹ tự nhủ phải lấy miệg Đời làm bàn đạp để SỐNG ! Thấm thoát những ngày mang bầu khổ cực cũng qua … Sinh con ra trong niềm hạnh phúc của mẹ ? Đượm buồn vì những đứa trẻ sinh ra với bao niềm hạnh phúc khi có Bố. Nội . Ngoại … Nhưng với con thì chỉ có mẹ thôi. Mẹ hứa với lòng mình sẽ cho con cả cuộc đời mẹ ! Dành hết những gì mẹ có cho con . Buồn nhưng pải cố gắng sống vì con ? Như vậy mẹ hạnh phúc lắm rồi ? Các Mẹ ạh ! Lúc con còn là giọt máu . Họ đã bắt ép em bỏ đi đưa bé bằng được, nhưng khi em sinh đưa bé ra ! Thì ngã lòng muốn nhận con ! Nói ngon ngọt để em đưa con cho họ nuôi ! Bố đưa bé nói muốn gặp con, muốn nhận con về để chăm sóc để con có cuộc sống , môi trường tốt để học tập ? Muốn có trách Nhiệm với con !
Em vẫn đồng ý cho không anh gặp con, găp một lần duy nhất cho tiếc nuối ? Còn con em ! Em quyết tâm sinh thì em sẽ nuôi ! Dù khổ hay sướng thì đều là số phận của con rồi ! Anh nói em cố chấp . Sống trong hận thù ! Muốn em buông bỏ quá khứ để anh nuôi con sẽ tốt hơn ? Nhưng anh có nghỉ được rằng sinh con ra bao đau khổ tủi nhục ấy con qua được thì sao không nuôi nỗi chứ ! Em gặp anh tức qua , buông thẳng một câu ? ” dù phải bốc c*t ăn tôi cũng phải nuôi con, dù có phải đi ăn xin. Cũng không bao giờ gõ cữa nhà anh, không cần sự bố thí ấy ” em nói như vậy nhưng anh vẫn cứ thuyết phục em để con anh ấy nuôi ? Nhưng rồi cũng phải ra về vì em không đồng ý ! Giờ ở bên con ! Em thường nghỉ chắc không thể xa con được nựa ? Nhưng có lúc yếu mềm rồi nghỉ !
Liệu mình có ích kĩ quá không khi giữ con mà kinh tế không có ? Lấy gì lo cho tương lai của con đây ? Vì hiện tại em vẫn đang sống trong nhà Mở ( mái ấm dành cho mẹ đơn thân ) em phai làm sao đây các mẹ ! Lúc đầu em quyết tâm lắm ? Là dù thế nào cũng phải nuôi con ? Bên con ? Nhưng đôi lúc lại thương con ! Sợ con sau này phải sống cuộc sống khổ đau giống mẹ vì em cũng sinh ra trong một gia đình Mẹ Đơn Thân ! Các mẹ cho em lời khuyên với .
Em cảm ơn ạh !
cfsmedonthan(TH)