“Bài viết này em tự viết cho chính mình, cũng hi vọng sẽ chia sẻ cho các chị, các bạn và các em.
Em đã từng có những confession đau thương đẫm nước mắt hơn một năm qua, sự phản bội, lừa dối của chồng khiến em ngã gục, đau đớn tưởng chừng không thể gượng dậy nổi.
- Em sẽ nuôi con một mình
- Vì sao đến bây giờ anh lại rời bỏ mẹ con em.
- Em quyết định ly hôn là đúng hay sai
Em từng bị trầm cảm, hai lần bế hai đứa con đứng trên cầu Vĩnh Tuy, nghỉ việc để điều trị tâm lý, van xin, níu kéo, không đi đánh ghen nhưng lại viết tâm thư cho chồng và bồ của chồng … Em cảm thấy tất cả mọi ước mơ về hạnh phúc, niềm tin vào cuộc sống và mọi thứ tốt đẹp của em vỡ vụn ra, không còn một mảnh. Trái tim em tan nát, đầy vết thương.
Nhưng dần dần, em đã tự gượng dậy, tự đứng lên, tự vượt qua mọi chuyện. Em cảm thấy những lúc như vậy, chẳng lời khuyên nào có giá trị cả, mọi thứ em đều hiểu, em đều biết, nhưng những lúc tan nát đau khổ như vậy, em chẳng suy nghĩ được gì nên hồn, chẳng làm được việc gì tử tế.
Em tự đối mặt với nỗi đau của mình, khóc cạn nước mắt, nhưng rồi tự gượng dậy. Con em, một trai một gái, đáng yêu vô cùng, chúng nó xứng đáng được sống vui vẻ, hạnh phúc, và, thay vì chìm đắm trong những kỉ niệm hạnh phúc, em đối mặt với sự phản bội của chồng, không tự ảo tưởng nữa. Mới chỉ 2,3 tháng trở lại đây thôi, em đã tự kìm nén những đau thương và cảm xúc của bản thân, không để con bị ảnh hưởng. Kì 1 vừa rồi, con trai em đạt kết quả thi đứng đầu lớp, em mừng rơi nước mắt, hóa ra, ông trời không cho ai tất cả, nhưng cũng không lấy đi của ai tất cả. Con trai em luôn động viên mẹ: mẹ đừng buồn nữa, chúng ta không cần bố nữa. Con gái em cũng không còn nhắc đến bố nữa. Vết thương trong lòng em cũng đã liền sẹo, em chẳng còn chìm đắm trong những đau khổ và tổn thương do anh ấy mang lại nữa.

Mạnh mẽ lên cô gái
Em không thù hận anh ấy, em luôn tự nhủ, bản thân mình còn nhiều khiếm khuyết, nhưng em chỉ trách anh ấy đã lừa dối và phản bội em. Em từng nói, tại sao anh không thẳng thắn với em, vợ chồng cùng chia sẻ, cùng thay đổi, cùng cố gắng để con đỡ khổ. Nhưng thực ra, nếu anh ấy nghĩ đến con, thì anh ấy đã chẳng vứt bỏ mẹ con em như vậy.
Và, có đôi khi, trong cuộc sống, còn có nhiều sự quan tâm cũng khiến cho mình có thêm động lực, chia sẻ với các mẹ tin nhắn của một “”người anh trai lâu năm”” dành cho em:
“”Ngày hôm qua, đi cùng em trên xe, con nhóc ngày nào đã là bà mẹ 2 con, tay xách nách mang, tay bế đứa nhỏ, tay kéo hành lí, dắt đứa lớn, lả lướt vì say xe nhưng nhất định không chịu để anh đưa về. Bao nhiêu năm anh vẫn thấy em như thế, yếu đuối nhưng cứ cố tỏ ra mạnh mẽ, vừa đàn bà, vừa trẻ con. Mỗi lần nhìn em, anh đều muốn chạy lại, kéo em vào lòng.
Cô bé của anh, anh chỉ mong em ngừng ngu ngốc, ngừng tự giày vò bản thân, ngừng đau khổ, ngừng chạy trốn sự yêu thương và quan tâm người khác dành cho em.
Anh đủ trưởng thành để yêu thương và bao dung em, mỗi lần gọi cho em, nghe giọng em dỗ con, luống cuống bảo anh: em bận lắm, em gọi anh sau nhé, nhưng chẳng bao giờ em gọi lại. Anh thèm tiếng trẻ con và phụ nữ trong nhà lâu lắm rồi.
Cô bé của anh, hãy sống vui vẻ, hãy cười vui vẻ, hãy để anh yêu thương và chăm sóc mẹ con em.
Con em, sẽ là con anh, và sẽ là con chúng ta. Em từng nói muốn sinh 3 đứa con cơ mà, vẫn còn thiếu 1 nhóc, sinh thêm một nhóc nữa nhé :).Anh yêu em, cô bé ạ.”” Em không yêu anh ấy, chưa từng yêu anh ấy, cũng thẳng thắn từ chối những sự quan tâm của anh ấy, nhưng những điều bất ngờ này trong cuộc sống, cũng khiến mình ấm áp hơn.
Em đã vượt qua rồi, sẽ sống tốt và cố gắng hơn, sẽ nuôi con thật tốt và sẽ sống thật vui vẻ! Các mẹ, hãy cố gắng lên nhé!!!”
Cfsmedonthan