Hôm nay gà con của mẹ được 11 tuần 4 ngày, cũng là lần đầu mẹ đưa con về gặp ông bà nội của con. Ngoài sức tưởng tượng của mẹ, chưa kịp cởi giày vào nhà ông nội con đã hát cho bố mẹ nghe.
- Em nên dứt khoát luôn hay vì con mà chấp nhận tất cả.
- Gia đình chồng cấm cản không cho tôi gặp con
- Quyết định nào của mình mới là tốt nhất cho con?
Đúng là bố mẹ có lỗi khi chưa yên bề đã có con nhưng dù sao chuyện cũng đã rồi, bố mẹ yêu nhau cũng đã gần 4 năm. Mẹ cũng vừa chạy gần 200km để đến nhà nội con. Mẹ hiểu tâm sự của ông bà nội con chứ, ai chả muốn dâu con ở gần, nhưng hoàn cảnh công việc bố mẹ bây giờ như vậy thì phải khắc phục từ từ. Ông nội con 1 mực đòi bà ngoại phải đưa mẹ ra để nói chuyện với ông bà nội con, rõ là buồn cười. Ý là con dại cái phải mang ấy. Rồi nhiều lắm, ông nội con trách móc bố mẹ. Cái này mẹ hiểu chứ.
Bố mẹ đã làm cả 2 bên thất vọng nhưng chưa dừng lại ở đó, bà nội con đi chợ về, chưa kịp thấy mặt đã tuôn 1 tràng. Mẹ tủi thân kinh khủng. Đến giờ cơm trưa, ông bà con lại tiếp tục, nói kiểu do mẹ con mình mà gia đình ông bà tan đàn sẻ nhánh. Ông bà cũng nói chấm cho bố con mấy cô gần nhà rồi, cô thì giáo viên mầm non, cô thì y tá này nọ. Nhưng điều mẹ đau lòng nhất là ông bảo “chứ đây có phải con thằng D không, còn bà nội con lại bảo sinh xong đi thử ADN.
Rồi ông bà cứ tiếp tục bài ca. Mẹ chan nước mắt ăn cơm mà ông con không dừng. Bữa cơm dừng trong nước mắt của mẹ. Mẹ biết con đói nhưng không thể nuốt nổi trong hoàn cảnh đó. Lên nghỉ được tí bố mẹ lại xuống nghe ông con nói. Lần này ông con lại bảo mẹ bỏ con đi, ông bảo chưa thành người. Trời ơi, rõ con trai, con gái rồi ông còn nói được vậy. Kể cả con mới là giọt máu thì mẹ vẫn giữ con. Kể cả bố con có bỏ rơi mẹ. Nên gà con của mẹ mạnh mẽ cùng mẹ nhé.
Ngày 4.12.16