Các mom ạ.
Em chưa từng lấy chồng chưa sinh con nhưng em tự hỏi không biết có phải ai sinh con cũng khổ như chị gái em hay không?
- Vì tin anh nên tôi phải làm mẹ đơn thân
- Làm mẹ đã khó làm mẹ đơn thân còn khó khăn hơn
- Con chính là tình yêu của mẹ
Đây là người chị gái. Người anh trai. Người thầy trong cuộc sống của em và hôm nay em muốn bản thân mình chia sẻ về chị cho mọi người biết. Chị em kiêu hãnh mạnh mẽ và em cảm giác chẳng có điều gì có thể làm chị khuất phục hay làm lung lay được sự kiêu hãnh của chị. Ngày chị lấy chồng em mừng khôn tả. Thấy chị mình như đang hạnh phúc tràn ngập nhưng có nghĩ đâu những tháng ngày đau khổ bắt đầu vùi dập chị.
Ngày em tức tốc chạy sang nhà chị. Thấy mặt chị bầm dập. Nhưng không làm chị mất đi vẻ tự tin và nụ cười. Ai gặp cũng nghĩ chị lạnh lùng nhưng không chị tình cảm lắm. Lần đầu tiên em nghe chị khóc sau gần 15 năm quen nhau là khi con trai chị vừa tròn 3 tháng. Chị nói “cuộc đời chị sang trang mới rồi em ạ”
Chị quyết định ly thân sau bao lần bị chồng đánh đập. Khi chồng uống rượu say về ngửa tay xin tiền vợ không được thì ném cả bát vào mặt vợ. Chị vẫn hay nói vui với em sau lần ấy “may thật em ạ. Không có anh rể chị đứng ra đỡ chắc chị lại mất tiền đập đi xây lại cái mặt tiền này rồi”.
Em biết chị nói vậy chứ trong lòng đau lắm. Ngày em biết “người chồng mất nhân tính” của chị lấy vợ. Em tức tốc gọi cho chị. Chị cười nhạt chỉ nói “hết duyên người ta làm gì kệ người ta thôi em”. Em tự hỏi ai cũng bàng quang mạnh mẽ được như chị à. Em hay nói với chị “giá như chị nhỉ”. Chị nói ngược với em “cuộc đời thì chả bao giờ có giá như đâu em ơi. Làm chấp nhận. Đúng thì bước tiếp. Sai thì sửa. Đối mặt mới là cách giải quyết. Trốn tránh thì làm mình thêm hèn nhát”.
Em chưa lấy chồng nhưng thấy sợ cuộc sống của gia đình sợ lấy chồng. Sợ cái cảnh mẹ chồng cũ làm phiền đay nghiến, hay đặt điều dựng chuyện như cuộc sống chị đang gặp phải. Chị gái em khéo tay lắm làm đủ mọi việc để sống sinh tồn vì con. Sắp tới biết đâu chị ấy có được cửa hàng bán đồ ăn dành riêng cho đam mê nấu ăn của chị ấy.
Riêng nghị lực thôi em đã thấy mình thua chị xa rồi. Chị hay nói vui “nghị lực gì đâu em. Sáng làm iso tối bán chân gà. Sung sướng gì cho cam” Có phải ai khi gặp cảnh như chị đều mạnh mẽ vượt qua đến vậy không?
Cfsmedonthan