Tôi quen anh trong 1 dịp đi chơi cùng công ty, sau đó chúng tôi bắt đầu hẹn hò và tình cảm phát triển nhanh chóng. Sống trong hạnh phúc chưa được bao lâu thì tôi phát hiện ra mình mang thai, khi nói với anh anh lập tức dẫn tôi về nhà và nói sẽ cưới tôi.
- Phụ nữ thà gãy gánh nhưng không đau khổ
- Thư gửi cho con trai của mẹ
- Mọi thứ như sụp đổ khi tôi biết mình mang thai
Tôi cũng đã đến nhà ra mắt gia đình anh. Gia đình anh cũng rất mừng vì đây sẽ là đứa cháu đầu tiên trong nhà. Vậy mà buổi chiều hôm đó, anh đột ngột tới nhà tôi và hỏi 1 câu làm tôi chết điếng người : “cái thai đó là của ai?”. Tôi tát cho anh 1 bạt tai rồi nói sẽ không có cưới hỏi gì nữa cũng đừng quan tâm tới đứa bé trong bụng tôi nữa. Nghe vậy anh xin lỗi tôi rồi nói sẽ cưới tôi, lúc đó tôi hoang mang lắm nhưng nghĩ vì con nên cho qua. 2 gia đình nhanh chóng gặp nhau rồi bàn về cưới xin.
Nhưng sau đó anh nói với tôi rằng anh không yêu tôi nữa và nếu cưới sẽ không có hạnh phúc. Anh van nài tôi giữ lại đứa con tôi đang mang cho anh nhưng lại không muốn cưới tôi. Gia đình tôi ở quê buồn lắm nói với anh là nếu không cưới thì sẽ không cho anh và gia đình anh nhận con. Gia đình anh ép anh cưới tôi. Lúc đó tôi hoang mang cực độ, công việc thì trì trệ, bị sếp mắng tơi tả vì công việc bị ảnh hưởng. Tôi bị trầm cảm và thấy bế tắc, lúc đó cái thai đã được 6 tuần… Tôi như con rối người lớn bảo đâu làm đấy, anh thì chẳng hào hứng gì việc cưới xin, ngày cưới còn quên mang cà vạt… Rồi tôi vào SG tiếp tục công việc và dọn qua nhà anh ở để có người tiện chăm sóc tôi lúc mang thai.
Quá trình sống với anh tôi chẳng được lấy 1 ngày được hạnh phúc, cảm giác nhiều khi giống mang thai rồi mình đi đẻ thuê cho người ta vậy. Rồi tôi vô tình phát hiện ra anh đang qua lại với người con gái khác, là sinh viên thua anh 2 tuổi. Tôi hỏi anh thì anh nói anh đã yêu người đó rồi và anh không muốn đăng ký kết hôn với tôi. Tôi nhiều lần muốn bỏ đi nhưng vì cái thai đang lớn nên tôi đành cam chịu. Gia đình anh đối xử rất tốt và thương tôi, nhiều lần cũng khuyên anh nên cố gắng xây dựng gia đình với tôi nhưng anh không chịu. Anh nói với tôi rằng anh đã yêu người khác và anh chỉ cần con, tôi thì anh không chịu trách nhiệm. Mang thai được 8 tháng tôi xin về quê mẹ để tiện việc sinh nở.
Rồi cuối cùng tôi cũng sinh được 1 bé gái khấu khỉnh. Anh nói anh rất thương con, anh sẽ không bỏ con rồi con là quan trọng nhất nhưng khi tôi hỏi anh là anh có sẵn sàng vì con để làm lại tất cả với tôi không thì anh từ chối. Anh nói anh không còn yêu tôi nữa và đã yêu người khác rồi. Tôi thật không hiểu nổi con người này nữa, mồm thì luôn bảo vì con thương con nhưng anh lại chọn cái thứ tình yêu tầm thường kia mà hi sinh tương lai của con mình. Tôi cũng quyết tâm ra đi, lương của tôi cũng đủ để 2 mẹ con sống thoải mái, tôi cũng có nhà ở SG nên tôi cũng chẳng cần anh nữa.
Mỗi lần tôi ôm con tôi lại thấy có lỗi vì sinh con ra mà không cho con 1 gia đình có ba có mẹ như những đứa trẻ khác. Nhưng tôi phải tiếp tục bước đi thôi vì tôi tin rằng 2 mẹ con tôi xứng đáng có 1 cuộc sống hạnh phúc. Đọc những confessions của các mẹ khác tôi lại thấy có những hoàn cảnh còn đáng thương hơn mình, tôi thật sự rất khâm phục các mẹ. Cố lên nhé các mẹ nhé!
Cfsmedonthan
Bình luận bị đóng