Phụ nữ khi quyết định ly hôn hay tự sinh con một mình, giống như một quyết định to lớn để rẽ hướng cuộc đời, bắt đầu một cuộc hành trình gần như là “đơn thương độc mã”, sẽ phải chấp nhận trải qua gian nan thử thách để làm sao nuôi những đứa trẻ lớn lên trong cuộc sống bình yên, trọn vẹn yêu thương.
>Con là cả thanh xuân, là hơi thở, là nhịp đập của con tim mẹ.
Không phải người phụ nữ nào cũng đủ dũng cảm để làm mẹ đơn thân. Vậy nhưng trong thời điểm hiện tại, khi mà hai chữ “đơn thân” đang trở thành xu thế của xã hội hiện đại với một bộ phận phụ nữ thì việc làm mẹ đơn thân lại là quyết định được họ lựa chọn để giải thoát chính mình khỏi cuộc sống có nhiều điều không như ý muốn.
Thực tế, khoảng 70% số phụ nữ quyết định làm mẹ đơn thân đều đã từng bị phản bội, hoặc hôn nhân tan vỡ. Số còn lại, lựa chọn điều này vì nhìn thấy những tấm gương phản chiếu không hề tích cực trong cuộc sống hôn nhân.
Lựa chọn cuộc sống làm mẹ đơn thân, đồng nghĩa với việc họ có thể giảm bớt đi các gánh nặng trách nhiệm. Cuộc sống gia đình thường gắn khá nhiều trách nhiệm lên vai những người vợ, người mẹ. Từ chăm lo ăn uống cho cả nhà, coi sóc con cái, đến đối nội đối ngoại trong nhà ngoài ngõ. Nhưng khi làm mẹ đơn thân, họ có thể tự chủ cuộc sống rất nhiều mặt. Họ không bị ràng buộc vào hôn nhân, vào gia đình, có thể vừa làm mẹ vừa tự do thể hiện mình trong những lĩnh vực khác của cuộc sống.
Thế nhưng, phần đông phụ nữ Việt lại không chấp nhận cảnh sống “có con, không chồng”. Tức là họ luôn muốn giữ gìn một tổ ấm trọn vẹn tình thương cho con, dù phải chấp nhận hy sinh bản thân mình. Chị của tôi là mẫu người như thế. Một người phụ nữ đẹp người, ngoan nết, nhưng như một sai lầm, chị vớ phải người đàn ông tồi với lối sống xa hoa, cờ bạc, gái gú… Năm lần bảy lượt tha thứ, chị tưởng chồng sẽ “hoàn lương”. Nào ngờ đâu đến một ngày, người đàn ông ấy bỏ chị và những đứa con để đi theo người phụ nữ trẻ trung, xinh đẹp. Lúc ấy, chị “rơi” vào cảnh mẹ đơn thân tội nghiệp.
Chị đã từng khóc đến ngã quỵ, tưởng chừng như không thể sống tiếp. Nhưng, chị buộc phải mạnh mẽ, không cho phép bản thân mình gục ngã và chấp nhận để con sống trong “tổ ấm nửa vời”. Chị vừa làm mẹ, vừa cố gắng thay thế vai trò của người cha để dang tay chở che cho những thiên thần bé nhỏ của mình. Chỉ cần nhìn thấy nụ cười tươi vui của con, chị dường như quên đi tất thảy mọi cay đắng của cuộc đời.
Là một người phụ nữ, dù chủ động hay bị rơi vào tình thế ép buộc “không còn đường lui”, bạn có sẵn sàng chấp nhận cảnh sống mẹ đơn thân? Và nếu lựa chọn cảnh sống ấy, phụ nữ nên chuẩn bị những gì làm hành trang để luôn tự tin đối đầu với vô vàn sóng gió?
Medonthan