Chào các mẹ tôi là người đã gửi bài cách đây 3 năm về việc khi đó mới lấy chồng, chồng mắc tệ nạn xã hội, cờ bạc, gái gú và chơi cả các chất kích thích và phải đi cai nghiện.
Tôi chấp nhận thứ tha và vẫn sống tiếp tục với chồng để cho anh ta làm lại từ đầu… Cho đến hiện giờ khi chồng tôi đã về và tôi cũng có việc ổn định với mức thu nhập tốt. Nhưng chồng tôi thì vẫn không việc làm, lông bông. Khi mới về anh ta cũng hứa hẹn thay đổi này kia, nhưng rồi vì số nợ nần của anh ta trước đó là hơn trăm triệu. Anh ta lại lao vào chơi bời sau đó không lâu, tôi nghĩ vì tin tưởng và tạo niềm tin cho chồng nên cũng vay mượn và mất với anh ta khoảng 100tr nữa.
Đến thời điểm này, anh ta đổ đốn đến hết mức. Mượn đồ đạc, xe cộ của người khác cắm cố nói răng để chơi gỡ lại đã mất. Càng nghĩ tôi càng ức, vì một thằng đàn ông không có chí tiến thủ nên mới như vậy. Chúng tôi ly thân được gần 1 tháng và rồi bây giờ tôi phát hiện mình mới có thai. Nói với anh ta, anh ta có vẻ ân hận và rất muốn về với gia đình. Nhưng vì nợ nần nên không về được. Nghĩ vẫn còn thương chồng tôi cũng có ý vay mượn để trả nợ cho chồng. Để chồng về, con có bố…
Nhưng tôi cảm thấy không thể được nữa. Nếu tôi còn làm vậy, thì mẹ con tôi rồi sẽ chết vì không thể lo được cho bản thân mình mà cứ lo cho nợ nần của chồng. Dù thu nhập tốt, nhưng vì thương chồng, tin chồng mà giờ tôi tay trắng. Đến khi mang bầu chỉ biết khóc vì thương con. Con đâu có lỗi lầm gì mà lại phải khổ như này. Quãng thời gian này có thể khó khăn một chút, nhưng sau này tôi sẽ lo lắng và bù đắp được cho con về vật chất sau khi tôi trả được những nợ nần vì tin chồng. Tôi chỉ buồn và nghĩ nếu tôi còn tiếp tục tin chồng, vương vào những nợ nần hiện tại của chồng thêm lần nữa. Thì có lẽ tôi sẽ chết không ngóc đầu lên được.
Mặc dù chồng tôi sai, nhưng tính nết bất cần khó chịu, nếu ai động đến là tự ái và cáu gắt. Biết vợ mang bầu và tha thứ sau ly thân bao ngày. Nhưng anh ta vẫn đi biền biệt bao ngày, không đoái hoài gì 2 mẹ con cả. Bây giờ tôi không biết có nên tiếp tục hay không nữa. Vì tôi đã quá mệt mỏi. Nếu cố gắng thì con có cha, nhưng tôi mang thêm nợ nần và trắng tay. Mà có chắc sau này cha sẽ là một người tốt thương con đâu.
Tôi xin lỗi, vì tâm trạng không tốt, nên bài viết có thể lủng củng khó hiểu. Vì khi viết những dòng này tôi cũng đang khóc rất nhiều. Cảm ơn các mẹ đã đọc.
Cfsmedonthan