“Em còn trẻ, rất trẻ các mẹ ạ, nhưng cũng đã làm mẹ ở cái tuổi 22 và một nhóc tì năm nay đã 4 tuổi. Cuộc đời em là cả một câu chuyện dài rất dài, với tuổi thơ là một gia đình hạnh phúc và giàu có nhất vùng.
- Con anh mà, sao anh nỡ lòng chối bỏ trách nhiệm?
- Em có nên bỏ thai vì người yêu không cưới
- Ngày em biết mình có thai cũng là lúc anh nói lời chia tay
Cha mẹ em từ 2 bàn tay trắng đã dành dụm được một số vốn và mua 20 công đất ở dưới quê, em cứ thế lớn lên trong no đủ chẳng thiếu thứ gì, nhưng em luôn được dạy dỗ tính tự lập, tự làm mọi thứ và từ năm lớp 10 đã tự biết kiếm thêm tiền tiêu vặt, cho đến bây giờ em luôn rất cảm ơn ba mẹ vì cách dạy con của họ.
Biến cố xảy ra khi em chính thức có mối tình đầu, em bỏ bê việc học, dù vậy vẫn 12 năm liền em đều đạt học sinh khá, rồi chuyện gì đến cũng đến, em phải ngưng việc học vì nhà trai rất thuơng cháu và không muốn làm chuyện thất đức. Em đã hy sinh tương lai của mình vì đứa trẻ, cả gia đình và 2 bên nội ngoại đều suy sụp, vì em vốn là niềm tự hào của cả 2 bên, cha mẹ gầy đi, mắt thụt sâu vào phải ra dự lễ cưới.
Đã chọn là phải có trách nhiệm, dù trong lòng em chẳng lúc nào nguôi ý định quay lại trường. Là một nàng dâu đúng nghĩa hơn là 1 con nô lệ, giặt đồ rửa chén nấu cơm cho cha mẹ đã đành, anh chồng chị dâu em chồng và em rể, em cũng phải hầu hạ nốt, quần chip của mẹ chồng và em chồng tới ngày đèn đỏ dính đầy máu cũng phải giặt luôn.
Cách nhà mẹ ruột có 5 cây số mà cả năm mới được về, mỗi khi về cô dì nhìn vào chỉ biết khóc, đôi tay đen đúa chai sạm, đầu tóc rối bời thân hình ốm yếu. Anh ấy lại là trai cưng, nên chẳng biết làm gì ra tiền, em phải trồng rau, bán bắp, bắt ba khía muối đem ra chợ bán, bán trà sữa trân châu rồi bán vịt đặt lú đặt lờ.
Ba chồng thấy em giỏi giang thuơng em hết mực, em là người duy nhất trong nhà được ông tin tưởng cho vào đầm nuôi tôm, em đã hổ trợ kĩ thuật và phân thuốc thức ăn cho ông trong suốt vụ tôm, mẹ chồng và anh em thấy cha cưng con dâu thì sanh ganh tị, rồi họ dần ghét em, làm những chuyện mà chẳng ai chịu nổi. Cha dù thuơng, nhưng cũng chẳng thể bên em suốt ngày mà bảo vệ. Thời gian cũng đã đến đứa bé dần lớn và chỉ mến ba, nhà ấy cần đứa trẻ, và nhiệm vụ em cũng đã xong. Em ra khỏi nhà sau những lời nói chuyện đanh thép của cha ruột,không mang theo bất cứ gì kể cả vàng cưới, cũng để lại. . Nhà ấy và bà con lại chứng kiến chỉ biết trố mắt nhìn mà chẳng thể cãi lại nữa lời. Cha mẹ nào lại nỡ bỏ con, Một lần nữa dòng họ lại nhận một tin sét đánh.
Đồng lương 8tr, đủ để em mua sắm chăm sóc bản thân, chi phí việc học và dành dụm sắm vàng. 5 năm em chưa từng ngửa tay xin tiền cha mẹ, từ 41kg em lên 55k, vì không phải làm việc cực khổ, em chọn trường quản lý khách sạn việt úc với học phí 13tr 1 năm và em tự lo khoản đó. Em mua tủ lạnh, mua nệm, tủ áo, điện thoại, laptop và mua xe, sáng em đi học, chiều đi làm đến tối thì về.
Khách hàng rất quý sự nổ lực của em nên họ giúp đỡ em rất nhiều, bà chủ có hơn 30 chi nhánh nhưng luôn sắp xếp công việc sao cho phù hợp với em nhất. Và mỗi khi về quê, em là đứa cháu duy nhất được chờ đợi, là thành viên đặc biệt được sự yêu thuơng nhiều nhất từ cô dì 2 bên nội ngoại. Em vẫn làm tốt bổn phận làm dâu, ghé thăm nhà chồng và bà nội, bà nói rằng trong các cháu dâu bà quý em nhất, vì em giỏi giang và điềm đạm.
Ba mẹ chồng đã rất hối hận và xin lỗi cha mẹ ruột em để em quay về, nhưng em chẳng thể nào làm thất vọng gia đình thêm một lần nào nữa. Đứa bé vẫn theo bên nội, đó là điều em đang lo, và sau khi học xong em sẽ tìm một công việc mới nhàn hạ hơn để có thể đón bé lên sống cùng, công ty em thì đều biết, nhưng trong trường thì chưa ai biết một thành viên nhỏ tuổi như vậy đã có 1 bes trai rồi. Thật sự đôi lúc em thấy mình thật ích kỉ, nên luôn tự nhủ lòng phải có 1 chỗ đứng nhất định để người khác không xem thường.
Nói về em, em cao ráo dù da không trắng nhưng mang một vẻ đẹp sắc sảo nên cũng có nhiều người theo đuổi, ai em cũng cho họ biết chuyện,rồi tùy họ chọn lựa, những người trưởng thành thì không quan tâm đến quá khứ, họ chỉ cần em của hôm nay thôi, còn những anh chàng 9x dù có lớn hơn em thật, nhưng không thể nào suy nghĩ chững chạc được nên em cũng không quan tâm đến lắm. Em cũng muốn thằng bé sẽ có 1 người cha, nhưng em sợ sẽ thiệt thòi cho họ, em liệu có nên mở lòng…? Có nên tin vào đàn ông,…… ”
Cfsmedonthan