Con ơi ! Mẹ đang ngồi viết tậm sự này vào một đêm trời Hà Nội mưa tầm tã con à. Một cảm giác lành lạnh đi qua cơ thể mẹ nó gợi lại nỗi buồn trong mẹ khi con trai của mẹ xuất hiện trong bụng mẹ được 2 tháng trời mẹ đã đưa con đi giữa mưa to, sấm chớp để về phòng trọ của hai mẹ con mình đấy.
Và giờ đây con đã sinh ra được 5 tháng 10 ngày rồi con yêu . Năm tháng trời, hai mẹ con tự chắm sóc nhau không có ai bên cạnh giờ nghĩ lại mẹ cảm thấy mẹ thật giỏi phải không con yêu. Đã có những lúc mẹ cáu gắt mắng con, tét mông con nhưng đó cũng chỉ là nhưng hành động lúc mẹ cáu gắt không thể làm được gì con ah. Con của mẹ hay khóc đến nỗi mẹ ăn cơm cũng bế con trên tay, khi đang làm việc dỡ dang con khóc mẹ bế con trước, để con nín khóc rồi mẹ mới có thể làm được việc khác.
Có những lúc mẹ nản lòng rồi con trai à,mẹ thật sự mệt mỏi và stree lắm rồi thì con của mẹ lại nở một nụ cười với mẹ làm cho mẹ tan biến hết mệt mỏi và mẹ sẽ cố gắng , cố gắng hết sức mình để cho con có cuộc sống không có bố nhưng con vẫn hạnh phúc bên mẹ. Nửa tháng nay mẹ lên mạng tìm việc nhưng không có công việc nào để hai mẹ con có thể làm được,công nhân thì không ai trông con cho,thuê người thì mẹ không đủ tiền. Khi mẹ đang thời con gái mẹ thấy mọi ng bế con đi cùng bán tăm bông, kẹo cao su ở các bến xe thật tội nghiệp cho nhưng đứa trẻ đó nhưng không ngờ con của mẹ lại rơi vào hoàn cảnh như những bạn đó bới chỉ có công việc đó thì hai mẹ con mới cùng làm được chứ co ai thuê mẹ khi đang có con nhỏ làm gì chứ.
Mẹ cũng không biết như vậy có đủ ăn qua ngày không ,rồi đây mẹ phải đi tìm ngôi nhà nào rẻ hơn để cho hai mẹ con cùng tránh khi trời nắng, tránh khi trời mưa nữa con à. Không biết rồi cuộc sống hai mẹ con như thế nào nhưng mẹ sẽ cố gắng con yêu à! Con là niềm hạnh phúc của cuộc đời mẹ, là niềm tin để mẹ bước tiếp con đường. Mẹ yêu con.
cfsmedonthan