Đẩy con ra từ phòng sinh, khi nhìn những người đàn ông khác vồ vập, sung sướng đón đứa con của mình, mẹ đơn thân như tôi nghe lòng mình quặn thắt. Tôi hứa với con: “Mẹ sẽ lấp đầy khiếm khuyết đó. Sẽ vừa làm cha, vừa làm mẹ của con”.
Đau lòng nhất với người làm mẹ đơn thân như tôi là khi con ngơ ngác hỏi: Ba đâu? Mỗi lần dắt con đi chơi, nhìn thấy những người đàn ông khác cưng nựng, chăm bẵm con mình là lòng tôi như thắt lại. Tôi siết chặt tay con, thương con vô cùng tận bởi có một người cha tồi. Chính người đàn ông đó đã bắt tôi bỏ con khi còn trứng nước.
Tôi và người đàn ông đó đã có những tháng ngày yêu nhau rất đẹp. Có lẽ mọi thứ đều lung linh nếu như không có một ngày tôi nói với anh ta rằng tôi mang thai. Tôi đã tưởng tượng ra vẻ mặt sung sướng, hạnh phúc của anh khi tôi thông báo. Nhưng không, anh sa sầm nét mặt và quát lên: “Em nói cái gì vậy? Anh đã bảo với em rằng đừng bao giờ để có con mà?”.
Sau một hồi tức giận, quát nạt, anh dịu giọng và bảo tôi bỏ con đi. Anh vẽ ra một tương lai u ám khi con ra đời. Chúng tôi chưa cưới nhau nhưng cả tôi và anh đều đã đi làm, nuôi một đứa con chẳng phải là gánh nặng gì to tát lắm. Chúng tôi yêu nhau hơn 5 năm nhưng anh vẫn trì hoãn chuyện kết hôn vì lo cho sự nghiệp.
Bây giờ anh đang dở dang 1 dự án, mà khi xong nó sẽ cho một chiếc ghế vững chắc cho sự nghiệp. Anh ta bảo rằng đứa con ra đời sẽ phá hỏng mọi thứ, sẽ kéo tương lai của anh xuống vực. Tôi đau lòng và ngơ ngác tự hỏi: “Người đàn ông mà tôi luôn thương yêu lại tầm thường và khốn nạn như vậy sao?”.
Bất luận anh quát nạt, khuyên nhủ, ngọt nhạt bảo tôi phá thai thì tôi vẫn cương quyết giữ lại. Anh ta cắt liên lạc, rồi lặn mất tăm. Bạn bè vẫn bảo anh ta rất thành công với dự án của mình và hình như đã vội quen một cô mới. Tôi cười chua chát: Một người đàn ông như thế không xứng đáng làm cha của con mình!
Những ngày tháng mang thai và sinh con với tôi chẳng hề dễ dàng. May mắn sao là tôi có công việc, thu nhập cũng ổn định nên chẳng đến nỗi kiệt quệ. Cảm giác dằn vặt và đau lòng nhất với tôi chính là con mình thiếu thốn tình thương của cha. Đẩy con ra từ phòng sinh, khi nhìn những người đàn ông khác vồ vập, sung sướng đón đứa con của mình tôi nghe lòng mình quặn thắt. Tôi hứa với con: “Mẹ sẽ lấp đầy khiếm khuyết đó. Sẽ vừa làm cha, vừa làm mẹ của con”.
Phụ nữ làm mẹ đơn thân là con đường khổ ải, gian nan. Bao nỗi lo toan và khổ tâm đè nặng lên đôi vai. Nhưng vì con lại gồng mình mạnh mẽ. Tôi không bao giờ hối hận vì sự lựa chọn của mình. Con tôi không cần một người cha tồi tệ như thế trong cuộc đời mình.
Medonthan