Khi quyết định làm mẹ đơn thân, tôi ý thức được rằng rời đi rồi cũng không có con đường nào khác để đi: Một là không có gia thế, Hai là không có tiền, Ba là không có mối quan hệ. Chỉ có thể dựa vào chính mình.
-> Nếu đàn bà chọn cách ra đi thì đó là bởi vì cuộc hôn nhân đã trở thành vô nghĩa.
Bản thân tôi quyết định rời bỏ mọi thứ khi mang bầu hơn 7 tháng ra đi tay trắng, lên toà làm đơn ly hôn khi bản thân không có gì ngoài đứa con trong bụng, điện thoại thì bị đập, tiền trong thẻ thì không còn, tiền trong ví, tôi ra đi cũng để lại trên đầu giường !
Ngày ấy, lúc sanh bé Chip (baby của tôi) xong, tôi vẫn còn đang dạy học ở trường mẫu giáo. Tôi cảm thấy vô cùng mệt mỏi và bế tắc, dần dần tôi đầy chất căm tức trong lòng, luôn luôn chống đối với mọi thứ xung quanh, cảm giác ấy cũng đã giúp tôi càng thêm chắc chắn với suy nghĩ của mình :”Nơi này không thể ở lâu, cần phải cố gắng hết sức để rời khỏi nơi đấy!”
Chỉ có điều, rời đi rồi cũng không có con đường nào khác để đi: Một là không có gia thế, Hai là không có tiền, Ba là không có mối quan hệ. Chỉ có thể dựa vào chính mình. Và rồi tôi cũng nộp đơn xin nghỉ việc, từ bỏ chức vụ, mọi hậu quả sẽ tự mình gánh vác. Việc nộp đơn xin nghỉ diễn ra suôn sẻ, có các cô lớn quở trách tôi hấp tấp quá, bao nhiêu người nghĩ nát óc để chen chân vào không được còn tôi lại bỏ đi…bảo sau này tôi sẽ hối hận cho xem. Tôi nói: “Con sẽ không hối hận “
Đúng vậy, tuy lúc đó tôi cũng không biết điều gì đang đợi mình ở phía trước. Tôi chỉ biết Chip đang cần tôi làm điều đó, cho cuộc sống sau này tốt hơn, Chip là nguồn động lực lớn nhất của tôi, thôi thúc và là luồng sức mạnh đang cổ vũ cho tôi hãy tiếp tục đứng lên, đừng quay đầu lại ! Tôi đã rời đi như thế!
Thấm thoát đã 7 tháng trôi qua từ ngày tôi nghĩ việc ở trường và công việc hiện tại có thể giảm thiểu đến mức thấp nhất việc phải chịu đứng dưới sự sai khiến của người khác. Có thể tự mình làm chủ, nói gì làm gì cũng chỉ vì cuộc đời của chính bản thân. Tôi đang củng cố chứ không phải huỷ hoại tôi.
Cũng chính vì lẽ đó tôi không thẹn với lòng mà nói rằng “Lựa chọn của tôi là đúng” Người tạo ra sự thay đổi hay không là chính bản thân mình, chỉ cần cúi xuống nói với đôi cánh non nớt yếu mềm của bản thân rằng “Đứng dậy đi” và rồi khi tôi đứng dậy, tôi sẽ thấy được đường đi.
7 tháng qua ngoài sự thay đổi về môi trường, vật chất ra, các mối quan hệ và cách suy nghĩ của tôi cũng khác hẵn lúc trước.Thay đổi từ danh sách bạn bè trước đây phần lớn là những người quen dễ dàng thoả mãn với cuộc sống còn giờ đây bạn bè phần lớn là những người trẻ đầy sức sống, có chí cầu tiến, EQ, IQ,tham vọng đều có cả.
Cuộc sống muôn màu muôn vẻ, cứ nỗ lực theo định hướng và facebook cá nhân của tôi cũng thay đổi mọi thứ, lượt theo dõi cũng tăng lên nhiều có người cũng bảo với tôi rằng là nhìn tôi là “Mẹ Đơn Thân” sao lại được như vậy, có người tò mò, có người ngưỡng mộ, có người nghi ngờ….Đúng! Là cuộc sống muôn màu muôn vẻ thậ nhưng tôi không sống vì những lời của thiên hệ bàn tán nói ra nói vào
Tôi muốn bản thân tôi nỗ lực hơn. Tôi có lòng tin ở chính bản thân mình thế nên tôi có đủ dũng khí để bước tiếp trên con đường hiện tại của tôi. Tuy nó vẫn chưa hoàn hảo, vẫn còn những điểm cần hoàn thiện hơn, nhưng tôi không nóng vội, con đường phía trước là phải đi suốt một đời, bất kể tương lai gặp những gì, cho dù con đường bằng phẳng hay gồ ghề tôi đều chấp nhận tất cả ! Bởi…được làm việc mình yêu thích, thì thời gian trôi qua cũng đã làm tôi an lòng.
Mẹ Đơn Thân thì đã làm sao ? Đâu ai muốn cuộc đời mình phải chịu nhiều cay đắng? Cái quan trọng thiết yếu là nội lực, nhân cách và cách sống của bản thân mình phải như thế nào để người khác phải khâm phục thay vì xem thường. Ngoài cố gắng ra tôi không còn sự lựa chọn nào khác và tôi tin chắc rằng 1 ngày nào đó không xa tôi sẽ THÀNH CÔNG !
Bài viết này tôi muốn chia sẻ với các mẹ có cùng cảnh như tôi hiện tại. Hãy Cố Gắng lên, phải thật mạnh mẽ và vì con là động lực lớn nhất của cuộc đời mình và rồi tôi tin rằng các mẹ cũng sẽ toả sáng và là những người mẹ vĩ đại nhất. Trong những lúc bước vào một hố sâu của cuộc đời, biết đâu được lại là lúc chuẩn bị nhìn thấy cánh cửa Hạnh Phúc hơn gấp vạn lần !
Medonthan!