Hiện tại em đang bầu hơn 7 tháng và là 1 mẹ đơn thân. Khoảng 8 tuần thì em và người em biết tin. Em có nói với người yêu về bảo với mẹ anh ý. Nhưng mà anh ý nói lại là mẹ bảo là 2 đứa còn trẻ chưa công ăn việc làm gì ( bọn em là sinh viên và chỉ làm thêm thui) nên là bỏ em bé đi sau này có lại sau.
- Mẹ nguyện đổi lấy thanh xuân để có con bên đời
- Cái giá phải trả cho một tình yêu mù quáng
- Anh có quyền lựa chọn hạnh phúc không mang tên em
Em không đồng ý em muốn giữ con không cưới xin cũng được sinh con trước rồi sau sẽ thuyết phục gia đình anh ý sau. Nhưng có lẽ chỉ mình em muốn sinh bé. Người yêu em sau đó vô tâm và lạnh nhạt dần rồi anh ta kêu muốn dừng lại và muốn em tự giải quyết đứa bé ( tự đi bỏ). Em chấp nhận chia tay và cũng bảo vs a ta là yên tâm em không làm phiền anh ta đâu. Em giấu và giữ thai đến bây giờ. Em về ở với mẹ em. Chuyện gia đình em thì cũng khá rắc rối. Bố mẹ em bỏ nhau từ ngày em còn bé.
Mình mẹ nuôi 2 chị em em. Bé đến lớn cũng không thiếu thốn gì nhưng khoảng vài năm trước mẹ em làm ăn bị lừa nên bây giờ mẹ ở nhà thuê. Còn chị em đi lấy chồng rồi. Suốt từ lúc về nhà với mẹ em sợ không dám nói chuyện em bầu bí cho mẹ tại em sợ mẹ em sốc và bệnh ra đó. Dù trước giờ em với mẹ hay xung đột nhưng em vẫn nghĩ mẹ em thương em thôi. Vậy mà mới hôm kia em nói với mẹ vì bụng em lớn qá rồi k giấu được nữa.
Ban đầu mẹ chẳng nói gì. Vậy mà đến hôm nay lại toàn nói nào là bảo em ngu không nghĩ gì cho đứa trẻ mà dám làm như thế. Còn nặng lời bảo em đi đâu thì đi tự lo được thì về bám tao làm gì. Em biết mình làm sai nhiều điều và mẹ cũng vất vả bao nhiêu rồi mà giờ em lại như vậy. Nhưng khi nghe người mẹ đẻ ra mình nói mình rồi trì triết còn đáng sợ hơn những người ngoài vậy. Em chẳng sợ mọi người đánh giá hay dè bỉu đâu. Vì làm mẹ đơn thân có gì xấu xa đâu.
Dù em hiện giờ chẳng có việc làm, học hành dang dở nhưng em vẫn tin em có thể vượt qua được. Nhưng mẹ người thân duy nhất em có thể nhờ cậy lúc này lại làm em đau lòng quá. Em chẳng biết phải cố gắng thế nào nữa …
Cfsmedonthan