Em làm mẹ đơn thân từ lúc con nằm trong trứng. Trong đời em quen 2 người đàn ông. Một là mối tình đầu của em, yêu tưởng chết đi sống lại ấy xác định cưới nhưng mà cuối cùng viện đủ lý do để em chia tay trước để khỏi mang tiếng bạc bẽo.
- Đắng đo về quyết định làm mẹ đơn thân ?
- Anh có cưới hay không thì em vẫn giữ con
- Sẵn sàng làm mẹ đơn thân, nhưng rồi tôi lại bỏ con
Níu kéo lui tới 4 năm, mà 4 năm đối với phụ nữ nói ngắn không ngắn. Cuối cung em cũng dứt tình người đàn ông đó vì em khinh anh ta quá hèn. Tình cảm chết nên em chỉ muốn chơi game tình cờ quen bố bé. Vì không biết nhau và cũng ở xa nên chỉ tâm sự qua mạng và điện thoại. Lúc chơi game thì tâm sự trong game còn không thì nhắn tin gọi điện thoại đủ kiểu. Mà biết đâu ngờ thấy anh ta bảo bị bồ đá vì nghèo em cũng mới chia tay vì lý do tương tự.
Đồng bệnh tương lân nên 2 người tâm sự an ủi nhau, em thì nghĩ anh bị người khác bỏ thi sẽ hiểu cảm giác bị lừa dối như thế nào sẽ biết trân trọng tình cảm. Nhưng cuộc đời ai biết chữ ngờ….4 năm yêu nhau thì lúc em phát hiện có tán người khác do con đó tìm tới em chửi. Em chia tay thì người đó níu kéo bảo do em ở xa nên chỉ cà phe với người ta cho vui. Em cũng cho qua thôi thì kệ đàn ông mà cái gì của mình thì của mình thôi em chẳng tính xa xôi. Lần cuối khi đi công tác ở Nhật về em ở lại chơi gặp em hỏi chơi lỡ có bầu thì sao thì anh bảo cưới còn em cười cười. Ai dè câu nói chơi thành thiệt hỏi lại bảo chưa cưới được em cho đi luôn. Đàn ông chán các mẹ nhỉ? Em giấu gia đình tới bầu thang thứ 5 ba mẹ em mới biết chửi em như chửi ch* do làm mất danh dự gia đình. Mà em nghĩ chắc ông bà lo cho em cũng nên chứ người ngoài nói gì em không quan tâm.
Lúc vào bệnh viện sinh lam thủ tục sinh y tá hỏi nhiều đến độ em không biết trả lời sao luôn cũng phải dày mặt trả lời thôi vì em chỉ đi một mình chờ sinh. Một ngày sau mẹ em rồi gia đình em mới vào. Nhìn người ta nằm chờ có gia đình chồng bên cạnh nhìn lại mình cũng tủi lắm. Nhưng thôi em chọn hy sinh tất cả vì con em làm mẹ đơn thân nên em cũng không ân hận chỉ trách mình không có mắt nhìn người. Từ lúc mang thai tới lúc sinh con là cả chặng đường tủi nhục nhưng thôi cái gì qua rồi cho qua. Tới bây giờ nhìn nụ cười của con em thấy không ân hận quyết định của mình. Cho dù chọn lại một lần nữa em vẫn chọn bé.
Nhưng bây giờ em có vấn đề nan giải mẹ em thì già rồi không chăm bé được nên em nghỉ thêm 5 tháng không lương chăm bé. Tháng sau 19/6 em đi làm lại không biết làm sao đây?! Thuê người tốt nhất nhưng không có người trông vì em đi làm cả ngày. Gửi nhà trẻ thì trả sớm 4,5h bé không có ai đón vì em làm 6h30 mới về. Còn gửi tư trông 2,3 trẻ ở nhà thì em không dám. Cái này làm em đau đầu mấy bữa nay. Mọi người cho em ý kiến với.
Cfsmedonthan
Bình luận bị đóng